Nhiếp Thanh Long nhếch miệng cười nói: "Lão tổng cũng không có chỉ thị rõ ràng, chỉ nói khách từ xa đến lão đại chiêu đãi cho thật tốt.
"
"Tóm lại, không có sai sót gì là được"
Tần Thiên cũng cười, nói: "Rõ ràng lão tổng muốn hất đống nước bẩn này cho tôi.
"
Sau đó hắn nhìn về màn hình phía trước mặt có bốn người đang ngồi ở dãy đầu nói: "Mấy tên này cũng khó tìm.
"
"Khó có cơ hội lại tụ tập đông đủ như vậy, lại đến đây cầu xin chúng ta, nếu không kiếm chút lợi ích, vậy thì thật có lỗi với bọn họ.
"
Vương Bá Niên vẫn không nói lời nào lại cười nói: "Bọn họ đều là tới cầu y.
"
"Nhưng theo quan sát của tôi, tinh thần bọn họ rất tốt, không giống như có bệnh.
"
"Tần Vương, ngài có phát hiện gì không?"
Tần Thiên nhìn chằm chằm trên màn hình, ngoài cùng bên trái có một lão già tóc hoa râm, trên mặt lộ rõ vẻ già nua của tuổi già, tựa hồ đang nhắm mắt dưỡng thần.
"Người ta nói rằng cho đến nay Điểu Bất Tử Trung Đông đã thành công trốn thoát khỏi 57 vụ ám sát do những sát thủ hàng đầu thế giới thực hiện.
"
"Không thể không nói ông ta cảnh giác đủ cao, vận khí cũng rất tốt.
"
"Nhưng mà lần này ông ta quá sơ ý, sao lại để trúng độc chứ?"
Nhiếp Thanh Long và Vương Bá Niên ở bên cạnh, bốn mắt mở to nhìn về phía Tần Thiên.
Vương Bá Niên nói: "Tần Vương, ý của ngươi là, Điểu Bất Tử trúng độc?"
"Tại sao chút dấu hiệu cũng không có?"
Nhiếp Thanh Long nhíu mày suy tư: "Có thể hạ độc được con chim bất tử này, là ai có bản lĩnh như thế?"
"Mấy sát thủ đứng đầu thế giới, không có mấy người am hiểu hạ độc.
"
Tần Thiên không giải thích, ánh mắt lần lượt đảo qua trên người Châu Âu đương đại Caesar Michael, Châu Mỹ giáo phụ Sino Lando, ông chủ của Sicily Mafia ngồi bên cạnh.
Trầm mặc một hồi hắn mới thấp giọng nói: "Thanh Long, an bài người của cậu, gọi lão điểu kia vào trước đi.
"
"Tôi không tiện lộ diện, mọi người nghe mệnh lệnh của tôi mà làm việc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!