Chương 7: Bắt Đầu Hiện Thực Hóa Giấc Mơ

Tôi đứng dậy, tiến về phía cửa số nhìn ra bên ngoài.

Căn hộ này nằm ở trong nội thành, tuy nhiên căn hộ gần công viên nên không khí ở đây tốt hơn những chỗ khác.

Cửa số của tôi cũng hướng về phía công viên.

Xa xa có thể thấy mấy cây xanh hình như mới được trồng.

Do là buổi trưa nên trong đó cũng không có người.

Đứng một lúc, tôi vào nhà tắm muốn rửa qua mặt để bớt nóng.

Lúc đi ra cũng đã nghe thấy anh tôi đứng bên ngoài gõ cửa rồi.

"Cao Lãng, ra ăn cơm đi."

Vâng.

Căn hộ này có phòng ăn chung.

Nhưng thỉnh thoảng mới có người ăn, bởi họ ăn ngoài nhiều.

Phần vì bận bịu, phần vì lười nấu ăn cho bản thân.

Hôm nay tôi tới lại có rất nhiều người ở ngoài.

Có vẻ như anh tôi nói chuyện với mọi người việc tôi sẽ sống ở đây nên mọi người muốn ăn mừng một tí.

"Chào em, chị là X. Chào mừng em tới căn hộ Y nhé."

"Chào em, có gì khó chịu cứ bảo bọn anh nhé. Nếu lạ chỗ thì cứ bảo anh dắt đi chơi, có nhiều chỗ hay ho lắm."

- Một chàng trai da ngăm nói chuyện với tôi.

"Này đừng có mà dạy hư trẻ con."

"Có gì đâu mà hư với không hư. Tôi là người sống lành mạnh nhất trong đây đấy."

Anh còn nói.

Bọn họ nháo nháo mà nói chuyện với nhau.

Tuy là cãi nhau, nhưng tất cả đều tạo sự hài hòa, thân thiện tới kì lạ.

Tôi ngồi xuống cạnh anh trai.

Sau đó đứng lên giới thiệu bản thân mình.

"Em tên Cố Cao Lãng, là em của anh Cố Sở Tiêu đây. Em nhỏ hơn anh trai em 8 tuổi. Mong mọi người giúp đỡ ạ."

- Tôi cúi đầu xuồng chào mọi người.

"Nhỏ thế à. Thôi không sao, anh dẫn em tới chỗ khác."

"Này, tôi bảo đừng có dạy hư trẻ con."

Mọi người không vì tôi nhỏ tuổi mà đối xử khác biệt khiến tôi vô cùng biết ơn.

Họ là những người vô cùng thân thiện, tốt bụng, sẵn sàng giúp đỡ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!