Thầy Henry nhìn tôi đang ngã dưới đất.
Tôi lại nhìn thầy Henry.
Albert thấy vậy thì đi ra ngoài đỡ tôi dậy, trong miệng còn vương lời trách móc:
"Ai da, chẳng biết cẩn thận gì cả."
Thầy Henry nhìn con trai mình đang bán khỏa thân cùng một người con trai khác ngủ chung phòng.
Sáng dậy còn cố trốn ra khỏi phòng con trai để không bị bắt.
Phải chăng thằng nhóc này đã ngủ ở đây quá nhiều mà quen đường rồi sao.
"Cố Cao Lãng, em làm gì ở đây."
- Tay thầy cầm cốc cà phê đã không còn gì cả, chắc là mang xuống rửa.
Thầy nhìn chằm chằm vào tôi như đang bắt gian con trai đang đi ngoại tình với thằng con trai khác.
"A không, thầy Henry, thầy hiểu nhầm rồi, không như thầy nghĩ đâu."
- Tôi lắc đầu nguầy nguậy.
"Hôm qua anh ngủ phòng em mà, có gì đâu mà phải ngại."
- Henry cố đỡ tôi ngồi dậy.
Phải biết tôi nhục nhã thế nào khi Albert nói câu đó một cách tỉnh bơ như không có gì cả.
"Sao hai đứa lại ở chung với nhau."
- Henry hỏi.
"À, thì em có thứ này muốn đưa cho thầy. Bởi vì lí do có trong đó nên em mới ngủ cùng với Albert. Ngày hôm qua em không thể chịu nổi nên mới muốn sang phòng em ấy để ngủ cùng ạ."
- Tôi nhẹ gãi đầu, rồi mang điện thoại từ trong túi ra.
Tôi bật phần ghi âm mà tôi ghi tối qua ra.
"Không chỉ có vậy, bọn chúng còn làm ồn vào lúc buổi tối khiến em không ngủ được, lúc sáng thì cố tình làm nhiều trò không hay với em. Mong thầy có thể suy xét thỏa đáng."
"Lại còn có chuyện này nữa à. Tôi biết rồi, lần sau phải nói trực tiếp cho tôi nghe. Hiểu chưa."
Vâng.
- Tôi cúi người xuống.
Albert choàng một cánh tay lên người tôi ôm.
Thầy Albert vừa đi, tôi liền quay lại nhìn.
"Còn không mặc áo vào đi, chạy ra đây làm gì. Ông ta là bố cậu ấy mà cậu hành xử như tôi mới là con ổng."
"Thôi mà, đằng nào cũng bị bắt gian rồi, hay hai tụi mình đi làm giấy đăng kí kết hôn thôi."
Thằng khùng.
"Trời ơi, sao vợ lại nói chồng thế. Vào đây đi, đằng nào cũng bị bắt rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!