Chương 3: (Vô Đề)

Bên trong biệt thự đèn sáng trưng, chiếu sáng từng góc nhỏ, đâu đâu cũng thấy chữ "tiền

". Vừa vào cửa, tôi thấy một người phụ nữ mặc váy ngủ đi xuống cầu thang, rõ ràng vừa tắm xong, làn da trắng mịn, rất xinh đẹp. Tôi lập tức quay lại, va phải Long Chiểu. Anh ta ngẩng lên, tôi cười gượng:"Tôi có đến không đúng lúc không, có làm phiền anh không?"

"…

"03 Long Chiểu bước qua tôi, nhìn về phía sau:"Chỉ có mình chị thôi à?"

Người phụ nữ giọng nhẹ nhàng: "Anh ấy đang tắm trên tầng hai.

"Tôi nhíu mày, cảm thấy hơi lạ. Tiếng đóng cửa phía sau vang lên, Long Chiểu nhìn tôi rồi điềm đạm nói:"Cô ngủ ở tầng ba, trên đó có phòng tắm.

"Hii cả nhà iu 💖 Đọc xong thì cho tui xin vài"cmt

"review nhé ạ 🌻 Follow Fanpage FB:"Dung Dăng Dung Dẻ

"để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3 Tôi gật đầu, theo sau anh ta. Khi đi qua tầng hai, nghe thấy tiếng nước chảy, tôi không nhịn được hỏi:"Nhà anh không chỉ có mỗi anh à?"

"Người cô vừa gặp là chị tôi, Long Linh. Tối nay chị ấy vừa từ máy bay về, ở lại đây một đêm."

Tôi gật gù, cảm thán: "Chị anh đẹp thật đấy."

Long Chiểu quay lại nhìn tôi, tôi dừng lại, cười khì: "Chị chúng ta đẹp thật."

"Ngày mai họ sẽ rời đi vào buổi trưa." Long Chiểu dẫn tôi vào phòng, thử vòi hoa sen xem có hoạt động tốt không, vừa làm vừa nói: "Cô phải thông minh lên, Long Linh khá sắc sảo."

Tôi suy nghĩ chệch hướng: "Tại sao chỉ là 'khá'?"

"Vì tôi thông minh hơn."

"…"

Sau khi tắm xong, tôi ngồi trước bàn trang điểm tẩy trang kỹ lưỡng.

Trên WeChat có tin nhắn đến từ Hứa Hạo. Anh ta rất thân với Chương Phùng Niên, ngay cả khi Chương Phùng Niên ra nước ngoài, họ vẫn giữ liên lạc.

Khi Chương Phùng Niên gửi tin nhắn thoại cho tôi xong, anh ta lập tức xóa tôi, có lẽ vì sợ Lâm Yên nhìn thấy.

Tôi cũng không ngại, chặn anh ta, rồi tắt tất cả cách mà người khác có thể thêm tôi làm bạn.

Tin nhắn của Hứa Hạo rất ngắn gọn, như thông báo, bảo tôi mở lại chế độ thêm bạn, có người muốn kết bạn.

Tôi trả lời: "Không thêm."

Anh ta đáp lại rất nhanh: "Vậy nếu tôi nói đó là Chương Phùng Niên thì sao?"

Hồi còn học sinh, anh ta luôn lấy ba chữ "Chương Phùng Niên

"để áp đảo tôi. Bây giờ cũng vậy, dù anh ta biết rõ Chương Phùng Niên đã làm gì hai năm trước. Tôi điềm tĩnh gõ chữ:"Ngay cả bố anh muốn thêm tôi cũng không được."

Hứa Hạo: "…"

Anh ta không gửi thêm tin nhắn nữa, tôi nằm xuống giường và ngủ ngon lành.

Tôi là người khó quen chỗ ngủ, trở mình mãi đến khoảng một giờ sáng mới ngủ được, sáng hôm sau rửa mặt xong cũng không soi gương, với đầu tóc bù xù tôi đi xuống lầu.

Khi thấy Long Linh đang rót sữa với bộ dạng chỉn chu dưới lầu, tôi chợt tỉnh hẳn.

Chết tiệt, tôi xem đây là nhà mình rồi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!