Thẩm Dung Dung giống mẹ cô, đều là kiểu người trời sinh đã tỏa sáng, không cần biết đi đến đâu cũng là tiêu điểm giữa mọi người.
Không đến nửa tháng, cả trường đều biết mới nhập học cấp ba năm nhất có một tiểu học muội nhan sắc nghịch thiên, kết quả vừa đào thông tin, tiểu học muội không chỉ có nhan sắc nghịch thiên, gia cảnh càng khiến người khác kinh ngạc, còn là đại thần chơi game lấy được giải ba nhóm thiếu niên của S&M ba năm trước.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cứ như vậy, thân phận của Trần Gia cũng bị tra ra chân tướng.
Ngồi cùng bàn với Thẩm Dung Dung là một nữ sinh vô cùng hóng hớt, có một lần lớp học nghỉ trưa, cùng bàn thì thầm hỏi cô và Trần Gia có phải người yêu của nhau không.
"Không phải, bọn tớ là bạn bè."
Cô bạn cùng bàn không thể tin được nói: "Không phải chứ, quan hệ của các cậu tốt như vậy."
"Bọn tớ là bạn bè, đương nhiên quan hệ phải tốt rồi, bọn tớ quen nhau từ hồi tiểu học rồi." Thẩm Dung Dung nói như chuyện hiển nhiên.
Cô bạn cùng bàn xoay đầu nhìn thiếu niên đang nghỉ trưa, có chút đồng tình, may mà cậu ấy không nghe thấy.
Trưa hôm nay thời gian nghỉ trưa của Trần Gia đặc biệt dài, mãi đến nghi buổi chiều giáo viên vào lớp mới mở mắt ra, tâm trạng cũng có vẻ không được tốt lắm, không quá để ý người khác.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những lời của Thẩm Dung Dung rất nhanh đã lan truyền khắp trường học.
Thẩm Dung Dung và Trần Gia vậy mà lại không phải người yêu của nhau?!
Tin tức này vừa xuất hiện, cả trường xao động.
Cô giống như một cành hoa hồng kiều diễm mê người, có người không chờ được vội vàng muốn ngắt cô xuống.
Sáng hôm nay trong giờ giải lao, đột nhiên có người hét: "Thẩm Dung Dung, bên ngoài có người tìm."
Bên ngoài hành lang lớp học, một nam sinh đỏ mặt đứng ở đó, cách tấm cửa kính cũng cảm nhận được sự xấu hổ và ngại ngùng của cậu ta.
Trần Gia đang đeo tai nghe làm bài tập nghe tiếng anh, ngòi bút dừng lại, kéo một bên tai nghe xuống.
Thẩm Dung Dung cả đầu mờ mịt, cô không quen người này nha, tìm cô làm gì?
Cô ra ngoài: "Xin chào."
Nam sinh đỏ mặt, dùng hai tay đưa ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo, bên trên còn có một bức thư.
"Thẩm Dung Dung, tớ thích cậu, xin hỏi cậu có thể làm bạn gái tớ được không?"
Nam sinh lấy hết dũng khí nói liền một mạch, dường như không dám nhìn mặt Thẩm Dung Dung.
Tiếp đến, một cánh tay thon dài xinh đẹp, nhưng rõ ràng là tay con trai nhận lấy món quà của cậu ta.
Nam sinh ngẩng đầu, Trần Gia cầm hộp quà và thư tình, chuyển qua trước mặt Thẩm Dung Dung.
Gương mặt thiếu niên nhàn nhạt: "Cậu muốn không?"
Thẩm Dung Dung không biết thế nào, bị Trần Gia nhìn có chút chột dạ, cô nhanh chóng lắc đầu: "Không cần không cần."
Trần Gia hài lòng khẽ cong khoé miệng, trả lại đồ cho nam sinh, nho nhã lịch sự: "Xin lỗi, bạn học, Thẩm Dung Dung không muốn nhận tâm ý của cậu."
Nói xong liền nhét đồ vào tay đối phương, quay người kéo Thẩm Dung Dung về lớp học.
Tiếp đến cả ngày hôm ấy, Trần Gia đều lạnh mặt, khắp người trên dưới đều viết đầy không vui.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!