Đến đi, cô không sợ chút nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô mím môi, cơ mặt căng chặt.
Nhưng tại sao chứ?
Tại sao cô ta ra tay với cô không chút báo trước như vậy?
Không có bước ngoặt thời cơ nào.
Khương Mạt cảm ơn Hoắc Bình Huyên, cắn móng tay bắt đầu giằng co.
Trực giác mách bảo cô rằng, nguyên nhân người phụ nữ xuyên không đột nhiên ra tay với cô có thể cực kỳ quan trọng.
Nhưng cô không nghĩ ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô có nên nói cho Thẩm Vân để anh nghĩ giúp cô không?
Nếu như là Thẩm Vân, chắc anh ấy sẽ nghĩ ra.
Nhưng nếu như nói ra thì phải nói ra toàn bộ.
Nếu anh biết cô đã biết tất cả liệu có đau lòng không?
Mà lúc này, người mà cô nhớ đến đang ở trạm cứu tế cách đó không xa.
Thẩm Vân xem xong thông tin, trái tim triệt để bị bóp chặt, anh đứng dậy liền liên lạc với Nghê Bạt, hỏi địa điểm hiện tại của Khương Mạt.
Lúc đầu Nghê Bạt không chịu nói, phải đến lúc sau Thẩm Vân dùng lời uy hiếp mới chịu nói ra địa điểm cô ghi hình.
Đến công việc Thẩm Vân cũng không quan tâm, lập tức sai thư ký Trương sắp xếp chuyến bay cho anh.
Thư ký Trương: "Boss, hôm nay không có chuyến bay đến đó nữa rồi." Sắp đến Bắc Cực rồi, ai đi chứ?!
Thẩm Vân không quan tâm: "Vậy thì điều động máy bay tư nhân."
S&M có máy bay tư nhân, nhưng gần như chưa từng dùng đến.
Thư ký Trương lập tức đi sắp xếp.
Lại đi xin chuyến bay, lại đi liên hệ công ty hàng không, bận túi bụi nửa ngày, xuống máy bay còn phải tiếp tục ngồi xe, khi Thẩm Vân đến nơi đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Hoa Minh đi đón anh.
Nhiệt độ càng ngày càng thấp, lòng anh cũng càng ngày càng lạnh đi.
Đến khi đến trạm cứu tế nhìn thấy Chu Thiến Thiến, lòng anh lạnh đến cực điểm.
Đầu đang phát hoả cũng nhanh chóng giảm nhiệt độ.
Suýt chút nữa thì anh cho người tìm kiếm trong núi, suýt chút nữa thì anh bại lộ bản thân trước mặt Chu Thiến Thiến.
Bình tĩnh, bình tĩnh, phải thật bình tĩnh.
Anh nói với bản thân, sau đó mắt nhìn thẳng đi vào cùng Hoa Minh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!