"Thẩm Vân."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô gọi anh.
"Ừ?"
"Anh đi làm ở đâu? Buổi tối mấy giờ tan làm? Em đến đón anh có được không?"
Anh nói địa chỉ công ty cho cô.
"Thời gian tan làm không chắc chắn."
Gương mặt Khương Mạt nháy mắt hiện lên vẻ thất vọng.
Anh dừng lại một chút, nói tiếp:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Khoảng 5 giờ."
"Vậy 4 rưỡi em đến tìm anh."
Cô lập tức lấy lại tinh thần.
"Ừm."
"Vậy em tìm anh thế nào đây? Em vẫn chưa có số điện thoại của anh."
Không hiểu nữ nhân xuyên không kia bị làm sao, đến số điện thoại của chồng mình cũng không có, đúng là thất trách.
Thẩm Vân đọc số điện thoại của mình, Khương Mạt vui vẻ thêm vào danh bạ điện thoại, lén lút cài đặt biệt danh, hài lòng bước xuống xe, vừa quay người lại nghe thấy Thẩm Vân gọi cô:
"Khương Mạt Mạt."
Quay đầu lại, cửa sổ xe bằng thuỷ tinh phản chiếu nửa gương mặt của anh.
"Dù cho trước đây đã xảy ra chuyện gì thì đều đã qua rồi, không cần nhắc lại, quan trọng là sau này."
Gương mặt Khương Mạt dần dần nở ra nụ cười, rực rỡ như hoa hướng dương dưới ánh mặt trời.
Cả người cô như tỏa ra ánh sáng, nói: "Được."
Không cần biết nữ nhân xuyên không đã dùng cơ thể này làm những gì, thì đều đã là những chuyện đã qua, từ khoảnh khắc mà cô quay trở lại, cô vẫn là chính cô.
Sau khi Thẩm Vân đưa Khương Mạt về, đến công ty đã là mười giờ sáng, trên đường đều nghe thấy có người đang nghị luận "ảnh chụp" "Khương Mạt" "ông chủ" "kết hôn" những từ then chốt này.
Anh coi như không nghe thấy, lờ đi những ánh mắt đang âm thầm nhìn theo, bước vào thang máy, vừa đi ra liền đụng phải Bùi Thiên Ý, cậu ta tố cáo:
"Boss, anh lừa em đúng không? Anh vẫn chưa kết hôn, sao có thể có cái gì với Khương Mạt…….. haizz, sao anh lại còn đeo kính thế này?"
Cậu ta còn nhớ ông chủ lần trước kiểm tra thị lực là 53.
Hơn nữa còn đeo kính mát gọng vàng, sao cậu ta lại không phát hiện boss còn có sở thích cuồng nhiệt này nhỉ, rõ ràng là trạch nam không có đời sống tình dục giống như cậu ta.
Thẩm Vân không để ý đến cậu ta, lấy mắt kính xuống, nói:
"Hôm nay tôi có việc, bốn rưỡi phải đi, hoàn thành nhiệm vụ trước khi tôi đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!