Chương 38: (Vô Đề)

Khương Mạt ôm gối phồng má, hừ nói: "Là miếng dán ngực đó, lưu manh!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lễ phục thiết kế theo kiểu hở lưng, không có cách nào mặc áo ngực, chỉ có thể dán miếng dán ngực.

Vì thế bình thường không có mấy người dám khiêu chiến mặc trang phục hở lưng, dáng ngực không đẹp mặc lên quả thật là tai hoạ.

Cũng không biết Thẩm Vân nghe có hiểu không, thất thần "ừm" một tiếng, bàn tay đặt trên cổ áo tiếp tục cởi cúc áo thứ hai… …

Sau đó, anh nghe thấy tiếng Khương Mạt nóng lòng muốn thử: "Em cho anh nhìn rồi, em bắt đầu đưa ra yêu cầu đây."

Động tác trên tay của Thâm Vân không dừng lại: "Yêu cầu gì?"

"Em cũng muốn nhìn bụng dưới của anh……."

Tay anh dừng lại, ánh mắt lại lần nữa rơi trên người cô, thấp giọng hỏi: "Em chắc chắn?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Chắc chắn!" Cô suýt nữa thì bị anh nhìn sạch rồi, cực kì lỗ, cô cũng phải nhìn lại mới được!

Không chỉ muốn xem, "Hơn nữa, em còn muốn sờ."

Thẩm Vân nhìn chằm chằm cô một lúc, đột nhiên thả lỏng cơ thể, buông tay đang mở cúc áo xuống, bộ dạng tùy cô muốn làm gì quần áo anh thì làm: "Muốn nhìn em tự đến mà cởi."

Cởi thì cởi, cô mới không sợ!

Khương Mạt bắt anh nhắm mắt lại, vứt gối sang một bên mặc lại váy, cởi giày cao gót ra trèo lên chỗ ngồi, bò lên người anh bắt đầu cởi cúc áo.

Không biết có phải do nhiệt độ trên xe quá cao hay không, cô cởi áo anh mà cả người đổ mồ hôi, trái tim nhỏ bé đập bụp bụp liên hồi.

Woa~ Hoàn toàn không giống những gì cô tưởng tượng.

Cô vốn cho rằng anh trạch như vậy, không đi làm thì chính là ở nhà, cơ thể nhất định mềm oặt, không ngờ lại không có chút mỡ thừa nào……..

Cô lặng lẽ nhìn anh một cái, chẳng lẽ anh cũng như cô lén đi tập gym rồi?

Một giây sau, tay của cô liền bị anh giữ lại.

Anh dựa lưng vào ghế, hơi chau mày, biểu tình có chút ẩn nhẫn.

"Khương Mạt Mạt, nếu như em muốn ở đây, thì cứ tiếp tục sờ linh tinh."

Khương Mạt rụt tay về như bị bỏng, lẩm bẩm: "Xí, không có định lực."

Nói xong ánh mắt lại không nhịn được mà quanh quẩn trên người anh.

Cô gái nhỏ mười tám tuổi, đối với giới tính vừa sợ vừa hiếu kỳ, tràn ngập dục vọng thăm dò.

Thẩm Vân dứt khoát giữ chặt lấy đầu cô, ôm cô vào lòng.

Nha đầu ngốc, không biết đàn ông đều là cầm thú sao?

Cô còn tiếp tục sờ loạn như thế, anh thật sự nhịn không nổi.

Khương Mạt bị hơi thở nóng bỏng của anh nhấn chìm, cuối cùng cũng an phận lại, cắn áo sơ mi của anh tâm trạng thấp thỏm.

Bọn họ thật sự sắp làm chuyện đó rồi sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!