Chương 36: (Vô Đề)

Hai người này, một người là được tổ tiết mục mời đến nhưng lại bị trả lại hàng, một người thì đến mời cũng chưa từng được mời, nhân viên bảo an nhìn thấy vội vã chạy đến chặn  hai người này bên ngoài thảm đỏ.

Triệu Bằng Kiệt trên dưới mặc toàn hàng hiệu, trên quần áo còn được trang trí bằng đinh tán sắc nhọn, sáng lấp lánh, chỉ hận không thể đem tất cả những món đồ đắt đỏ mặc lên người, dường như làm như vậy có thể che đậy sự nhếch nhác của hắn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tần Mộng Dao ngược lại thông minh hơn nhiều, gương mặt trắng bệch tiều tuỵ, nhìn vô cùng đáng thương nhưng vẫn cố tỏ ra kiên cường.

Người đều là đồng tình với kẻ yếu, bộ dàng này cực kì dễ lấy được sự đồng cảm của người qua đường, nghĩ đến số tiền mà cô ta phải bồi thường cho đoàn phim , chỉ sợ cô ta phải vét sạch toàn bộ tài sản những năm nay tích cóp được. út>

Cô ta vừa bước lên liền chỉ thẳng mặt Khương Mạt nói: "Khương Mạt, tôi đã phải trả giá cho việc làm sai trái của mình rồi. Câu dẫn bạn trai của tôi, giăng bẫy tính kế tôi, những việc cô làm này bao giờ mới chịu báo ứng?!"

???!!!

Câu này vừa nói ra, những người vốn dĩ đang đợi xem kịch hay lập tức yên tĩnh lại, sợ nghe sót chữ nào.

Mâu thuẫn của hai người bắt đầu có lẽ là do Triệu Bằng Kiệt, chuyện này trước đây Khương Mạt đã tẩy trắng rồi, còn về phong ba bỏ thuốc bắt gian ở khách sạn, Khương Mạt từ đầu đến cuối đều là người bị hại.

Nhưng theo cách nói của Tần Mộng Dao, lẽ nào tất cả còn có ẩn tình khác?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Khương Mạt hơi nghiêng đầu, nhướng mày, hỏi: "Chứng cứ đâu? Nói chuyện phải chịu trách nhiệm, tìm hiểu tội phao tin đồn thất thiệt một chút."

Tần Mộng Dao dường như chỉ đợi Khương Mạt nói câu này, cô ta lập tức móc điện thoại ra, mở weibo, đưa một vòng trước mặt mọi người, cuối cùng đặt chuẩn vào ống kính của phóng viên, run giọng nói: "Đây là video giám sát tôi lấy được từ khách sạn, mọi người mau nhìn nhân viên phục vụ này…….."

Khương Mạt liếc một cái, ánh mắt hơi ngưng lại, là cậu nhóc mật báo cho cô.

Video rất mờ, nhưng vẫn có thể nhìn được Khương Phi đang lén lút xem trộm ở một bên, đổi một cái video quay ở góc độ khác, là máy quay ở hành lang cửa phòng Khương Mạt, vẫn là cậu nhóc lúc nãy gõ cửa phòng Khương Mạt.

Hai người nói cái gì đó, sau đó cậu nhóc tìm một chỗ trốn vào, mãi đến khi Tần Mộng Dao xuất hiện từ đằng sau.

Những việc này mọi người đã biết từ lâu rồi.

Khương Mạt còn tưởng cô ta lấy được vũ khí hạng nặng gì, thì ra là cái này, khinh thường nói: "Vậy thì sao?"

Tần Mộng Dao cười lạnh: "Người bình thường nghe được những thứ này không phải nên báo cảnh sát sao? Dù sao thì tôi cũng không chạy được. Cô cố ý làm ra vẻ bị mắc lừa, còn cùng Thượng Minh Trạch chơi game trong phòng, không phải là muốn chỉnh tôi chết triệt để sao?"

Cô ta không hổ danh là diễn viên, hát xướng xuất sắc, nước mắt ẩn nhẫn ào ào rơi xuống, run rẩy nói: "Trừ Triệu Bằng Kiệt là bạn trai của tôi ra, tôi cũng chưa từng đắc tội đến cô……"

Đây là trực tiếp muốn chứng thực chuyện Khương Mạt ngoại tình với Triệu Bằng Kiệt còn gì.

Loại chuyện nam nữ ám muội này là chuyện khó tẩy sạch nhất, ai cũng không lấy ra được chứng cứ, cho dù là biểu hiện của Khương Mạt đối với Triệu Bằng Kiệt vô cùng ghét bỏ, nhưng đổi một góc độ khác có thể giải thích thành sự ghét bỏ sau khi bị Triệu Bằng Kiệt phản bội.

Nếu không Tần Mộng Dao hận cô như vậy làm gì?

Triệu Bằng Kiệt cũng bên hát bên xướng với cô ta, chỉ Khương Mạt kích động nói với mọi người: "Lúc đầu thật sự là cô ta chủ động câu dẫn tôi!"

Bọn họ đã đen như chó mực rồi, muốn lật mình tẩy trắng chỉ có thể bôi đen Khương Mạt hơn bọn họ mới được.

Dựa vào cái gì bọn họ thảm như vậy, Khương Mạt lại có thể mặc lễ phục đắt tiền, phong quang đắc ý đi trên thảm đỏ?

Dựa vào cái gì?!

Đố kị và thù hận phút chốc trào lên đến ngực.

Khương Mạt trợn mắt, lại là mấy lời nhàm chán này, lãng phí thời gian của cô.

Cô xoay người đang định đi, Tần Mộng Dao đột nhiên gào lên một tiếng buốt tai: "Nếu cô đã thích anh ta như vậy, tôi nhường cho cô là được chứ gì………"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!