Quan gõ chữ: Dờ đại nhân
Giọng nói kèm theo những tiếng cười cợt dần đi xa.
Phía sau chiếc lều rất im lặng.
Đức Toàn toát mồ hôi: Thân là trọng thần trong triều, vậy mà lại bàn tán về đồng liêu như thế.
Thậm chí còn dính dáng đến cả thiên tử và hai vị Vương gia...! Đúng thật là đê hèn và láo xược!
Hắn lén nhìn sang bên cạnh, thấy Lý Vô Đình cúi đầu, môi mím lại để lộ sự sắc bén.
Lý Vô Đình đứng đó một lát, sau đó cất bước quay về mà không nói một lời nào.
Tim Đức Toàn đập thình thịch: Bệ hạ không truy cứu ư...
Vừa đi được mấy bước thì nghe thấy tiếng nói: "Có nhận ra không?"
"Có ạ." Một giọng nói khác dõng dạc đáp.
Đức Toàn ngẩn người, lúc này mới nhận ra bệ hạ đang hỏi về mạng lưới tình báo của Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ.
Doãn Chiếu bình tĩnh nói: "Hàn Lâm Viện Thị giảng
- Lư Chương.
Hàn Lâm Viện Tu soạn
- Cung Cối Lâm, Đàm Phong."
Lý Vô Đình đi qua thảm cỏ để về lều, "Ừ."
- --
Trên khoảng đất trống ở giữa bãi săn.
Các thị vệ đang dựng trường đua ngựa và nơi để chơi ném thẻ vào bình.
Ninh Như Thâm trốn ra tận hàng rào, đi tìm Cảnh Nghiễn để cùng hóng hớt, phía sau có Tiểu Vương gia Lý Cảnh Dục theo đuôi vì không có việc gì làm.
Cậu vừa đi vừa gọi: "Tiểu khuyển."
"Con m..." Cảnh Nghiễn tức xì khói quay đầu lại, suýt nữa thì sặc! Hắn vội vàng hành lễ, "Thần tham kiến Cảnh Vương điện hạ."
Lý Cảnh Dục phẩy tay, "Khuyển đại nhân miễn lễ."
Cảnh Nghiễn:.
Ninh Như Thâm thì thầm: "Điện hạ, vị này là Cảnh Thị lang."
Lý Cảnh Dục hơi đăm chiêu: Hóa ra tên là Cảnh Khuyển.
Chỗ này nhiều người rất phức tạp, Ninh Như Thâm cúi xuống căn dặn, "Tiểu điện hạ, nhớ đừng nhắc đến chuyện trói dây nhé."
"Tại sao?" Lý Cảnh Dục chớp mắt.
Ninh Như Thâm lừa gạt, "Liên quan đến chuyện riêng tư của bệ hạ."
Lý Cảnh Dục gật đầu, "Được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!