Vụ động đất không ảnh hưởng gì tới Tô Châu, có vẻ như nó chỉ xảy ra trong một phạm vi nhỏ.
Chẳng mấy chốc, tháng Bảy đã tới.
Hôn lễ của Tiền Nam Du và Quế Mật được ấn định vào ngày mùng Bảy tháng Bảy, là lễ Thất Tịch, cũng là sinh nhật của Thần Thần. Hôm nay vừa đúng ngày học viện cho nghỉ, Thần Thần vui sướng, định ngủ vùi trong phòng cả ngày.
Nhưng sự đời đâu chiều lòng người.
Thần Thần ở nhà ngủ chưa được bao lâu đã nghe tiếng nói chuyện vang lên bên ngoài, hơn nữa giọng nói còn khá quen tai. Thần Thần nửa tỉnh nửa mê giật giật lỗ tai, nhíu mày trở mình. Giọng nói này, nghe kiểu gì cũng thấy giống của Đồng Tuyết Giai và Hoa Từ.
Không lâu sau, cửa phòng Thần Thần bị mở tung một cách thô lỗ, ngay cả Lan Tâm đứng canh ngoài cửa cũng không cản được.
"Thần Thần, cô có biết hôm nay là ngày mấy không? Sao cô còn ngủ được cơ chứ!" Đồng Tuyết Giai vừa vào cửa đã thấy cái đống trên giường, không kiềm được mà cáu kỉnh quát.
Còn Thần Thần nằm trên giường, vì bị ánh nắng ngoài cửa sổ rọi phải mà nhíu mày, rúc vào ổ chăn ngủ tiếp.
Thần Thần!
Đồng Tuyết Giai quả thật hận sắt không thành thép, cô nàng đi tới mép giường xốc chăn Thần Thần lên.
Tuy giờ đang là mùa hè nhưng Thần Thần vẫn bất giác run rẩy. Dù nhà họ Trần có bị phá sản đi chăng nữa cũng không thể để người ta ức hiếp như thế. Rốt cuộc sao mấy vị tiểu thư này vào phủ họ Trần cứ như vào chốn không người thế? Không có ai quản bọn họ hay sao?
Lúc Thần Thần còn đang thầm chửi rủa Đồng Tuyết Giai thì Đồng Tuyết Giai đã dùng một tay kéo Thần Thần khỏi giường,
"Thần Thần! Cô không thể buông tuồng bản thân như thế này cô biết không?"
Ta nào có!
Sao ngủ lại là buông tuồng cơ chứ!
Dưới sức tấn công mãnh liệt của Đồng Tuyết Giai, rốt cuộc Thần Thần cũng mơ màng mở mắt ra,
"Này bạn ơi, tự ý xông vào nhà dân là phạm pháp đấy, dù cô có là con nhà giàu cũng thế."
Đồng Tuyết Giai ngớ ra một thoáng rồi mau chóng bình tâm lại,
"Thần Thần, hôm nay chúng ta có chuyện nghiêm túc cần làm!"
Thần Thần né khỏi Đồng Tuyết Giai, lười biếng ngáp một cái,
"Khỏi cần chúc mừng sinh nhật ta, cứ tặng lễ là được."
Lần này Đồng Tuyết Giai còn ngẩn người lâu hơn lần trước,
"Không phải, ta muốn nói, chúng ta phải đi phá đám."
... Phá đám gì cơ?
"Hôn lễ của Tiền Nam Du và Quế Mật đó!"
Trần Thần Thần: ...
Rầm một tiếng, Trần Thần Thần lại ngã ra giường, ngủ say như chết.
Đồng Tuyết Giai: ...
Cuối cùng dưới sự đồng lòng hợp tác của Đồng Tuyết Giai và Hoa Từ, Thần Thần vẫn bị nạy khỏi giường. Ba người cùng nhau tới Thiên Hương Lâu bàn chuyện đại sự.
"Tiểu nhị, cho ta một phần đầu sư tử, một phần giò heo muối, và một phần ba ba kho." Thần Thần báo danh sách món ăn cho tiểu nhỉ đang đứng cạnh cười rất chất phác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!