Việc tang lễ trên đảo vẫn luôn tuân theo phong tục từ nhiều thế hệ trước truyền xuống, người bị trúng tà, thi thể không được để trong nhà, phải đặt ở trong núi, để vào quan tài, ngày thứ hai mới đem đi chôn cất.
Khuya khoắt, quan tài bị đẩy ra, xung quanh xuất hiện mấy cái đầu.
Trong quan tài, đứa bé trai nằm ngang, hai tay đặt ở phía trên bụng, trên người mặc quần áo mới được mẹ mình đổi cho, trên chân cũng mang một đôi giày mới, vải nhung, màu sắc đỏ thẫm.
Trần Ngưỡng nhìn chằm chằm đôi giày đỏ kia, anh có ảo giác từ mắt cá chân mình đang có một luồng khí âm hàn vọt thẳng lên đầu: "Sẽ không biến thành ác quỷ áo đỏ đi.
"
Triệu Nguyên run lên, hai hàm răng đánh vào nhau: "Ca, anh có thể hay không đừng động một chút là nhắc tới quỷ, nhắc nhiều lần quá, có khi nó tưởng anh nhìn thấy nó rồi, liền tới tìm anh trước.
"
Trần Ngưỡng: "!.
"
Trương Duyên ở một bên nói: "Bên trong nhiệm vụ chỉ có thể có một thứ gϊếŧ người, không giống thế giới hiện thực của chúng ta có nhiều cách nói khác nhau về mà quỷ, trong thế giới nhiệm vụ, nếu ai chết rồi cũng có thể có thù báo thù, có oán báo oán, vậy không phải sẽ loạn hết lên sao.
"
Trần Ngưỡng lùi về sau ngồi xuống tảng đá bên cạnh thiếu niên: "Thế giới này quỷ hồn cũng có hạn chế?"
" Đều nói đừng nhắc nữa, tôi không nhắc các người cũng đừng nhắc , cứ quỷ quỷ quỷ!"
Trần Ngưỡng lẩm nhẩm trong miệng, Trương Duyên và Lâm Nguyệt đều không nghe rõ anh nói cái gì.
Thật ra Trần Ngưỡng rất muốn hỏi, nếu mỗi người muốn tiến vào đây đều phải có thẻ thân phận mới được, vậy liệu rằng mỗi cái nhiệm vụ đều cùng một bối cảnh trong cùng một thế giới sao?.
Suy nghĩ một hồi vẫn là thôi, Trương Duyên, Lâm Nguyệt hai người này cũng chỉ mới tiến vào lần thứ hai, sẽ không thể nào biết được quá nhiều chuyện, cách áo khoác sờ sờ thẻ thân phận ở bên trong, trong lòng thầm nghĩ tự chính mình từ từ tìm đáp án vậy.
Mây đen gió lớn, rất thích hợp xem thi thể.
Trương Duyên đem đầu thò vào trong quan tài, dừng lại một khoảng cách vừa đủ để kiểm tra: "Nhìn bề ngoài thân thể không xảy ra dị thường, chỉ như đang ngủ.
"
Lâm Nguyệt lấy di động ra chiếu sáng:"
Mùi của tử thi cũng không phải cái mùi này.
"
"Khẳng định không phải trúng tà.
" Triệu Nguyên đứng ở phía xa nói,
"Cũng không phải do nhiễm khuẩn, hoa cỏ thực vật cùng hải sản đều rất tươi tốt, nói rõ không khí hay nguồn nước đều không có vấn đề."
Con mắt của cậu ta bỗng nhiên sáng lên," Có thể nào do vu cổ không?"
"Không có khả năng lắm.
" Trương Duyên có cái nhìn khác,"Có lẽ là một loại nguyền rủa nào đó, có đều, lần nhiệm vụ này không giống với nhiệm vụ lần trước tôi vào, bối cảnh cùng con người hay cảm giác đều quá sức bình thản, không hề hung hiểm, tôi không thể lần ra đầu mối gì.
"Trong lòng lại nghĩ, không biết đây là loại nguyền rủa gì, tại sao lại khiến người bị nguyền rủa phải ăn phân hoá học? Thi thể của hai người mới kia cũng không tìm thấy, quả thật chết một cách vô ích."Không đúng!"
Triệu Nguyên bỗng kêu to, mặt đầy kỳ quái chỉ vào thi thể trong quan tài:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!