"Hoàng hậu nương nương, có lẽ ngươi không biết, ta cũng đi từ cửa giữa."
Hoàng hậu sững người.
"Trạng nguyên lang cưỡi ngựa dạo phố, chính là từ cửa giữa mà ra. Niềm vui sướng của 'Xuân phong đắc ý mã đề tật', có lẽ Hoàng hậu nương nương không thể hiểu được."
Theo dõi sốp tại FB:
Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!
Ta chắp tay hành lễ với nàng ta.
"Vi thần công vụ bận rộn, xin cáo lui trước."
8
Sự phản công của Thừa tướng dữ dội hơn ta tưởng, các Ngự sử không tiếc mạng vạch tội ta. Khóc can, mắng can, thậm chí có người c.h.ế. t can. Trên Kim Loan điện mỗi ngày đều có người đập đầu vào cột, như thể ta là một đại gian thần tội ác tày trời.
Thẩm Tinh Hà rất đau đầu, một tay chống thái dương ngồi trên long ỷ.
"Hàn Cẩn, ngươi tự xem đi."
Một đống tấu rơi xuống trước mặt ta, ta cúi đầu nhặt lên, tùy ý lật qua vài quyển, khẽ cười.
"Làm loạn như vậy, chỉ thế thôi sao?"
Lật đi lật lại chỉ là vài câu chửi bới, không có một chút nội dung thực tế, điều duy nhất có chút bằng chứng thực, bất quá chỉ là vạch tội ta khi làm Hàn lâm, làm hỏng mất vài quyển sách.
Ta không coi là gì, ném tấu đi.
Cứ để bọn họ đi.
Rốt cuộc ta vẫn ngây thơ quá.
Trên đường ra khỏi cung, ngựa của ta bị kinh hoảng, xe ngựa lật nhào, ta từ trong xe lăn ra. Cùng lúc đó, một mũi tên sắc bén mang theo tiếng gió rít lên, sượt qua bên tai ta.
Có một bóng người lao tới, đè chặt ta bên dưới.
Trán ta đập vào cái cằm cứng, ta kêu lên đau đớn.
"Bây giờ mới biết sợ à?"
Giọng nói tức giận của Chương Gia vang lên.
Hắn ta kéo ta núp sau xe ngựa, thỉnh thoảng b.ắ. n vài mũi tên ra ngoài. Tìm kẽ hở, Chương Gia ôm lấy ta nhảy lên ngựa, vó ngựa dẫm trên những tấm đá xanh, phát ra những tiếng kêu giòn giã gấp gáp.
"Hàn Cẩn! Ngươi có biết mình đang làm gì không?"
Giọng nói của Chương Gia bị gió xé thành những mảnh vụn, rơi rớt lại trong màn đêm lạnh lẽo.
Ta ngẩng đầu lên, đường Chu Tước lúc đêm khuya không một bóng người, xung quanh là bóng tối dày đặc, dường như trong bóng tối có quái vật khổng lồ ẩn nấp, há to miệng chờ đợi nuốt chửng ta.
Ta hoàn toàn không sợ.
"Chương Gia, ta đang làm những việc ta nên làm."
"Hàn Cẩn, ta thực sự càng ngày càng không hiểu nàng."
Hắn ta nghiến răng nghiến lợi mắng ta mấy câu, nhưng tư thế bảo vệ ta lại có phần cẩn thận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!