Chương 3: (Vô Đề)

Hay hôm nay Lý Trung Hiền đã tiết lộ điều gì? Vậy thì sau này ta càng phải cẩn thận hơn.

Hoàng hậu họ Nghiêm, là đích nữ của Thừa tướng đương triều. Thừa tướng một tay che trời, Hoàng hậu trong cung cũng không kém cạnh, tính tình kiêu căng tự phụ, có thể thấy rõ.

Chỉ mong hành động của Hoàng thượng hôm nay chỉ là nhất thời hứng khởi, sau này ta vẫn có thể bình an vô sự làm Thị độc Hàn lâm của ta.

Đáng tiếc, trời không chiều lòng người.

Hoàng thượng triệu kiến ta ngày càng thường xuyên, Hàn lâm viện có hai Thị độc, hai Thị giảng. Trước đây bốn người bọn ta luân phiên giảng đọc kinh sử cho Hoàng thượng, bây giờ một mình ta cướp mất công việc của ba người còn lại.

Ánh mắt đồng liêu nhìn ta từ ngưỡng mộ dần dần chuyển sang lạnh nhạt chán ghét.

Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!

Hoàng hậu cũng thường gọi ta vào cung, danh nghĩa là thỉnh giáo, thực tế là để ta quỳ một canh giờ.

Ngày hôm đó, ta hai gối mềm nhũn đi ra khỏi tẩm cung của Hoàng hậu, trời đã hoàn toàn tối đen.

Ta đưa tay vịn tường cung, từng bước từng bước lê ra ngoài.

Ánh trăng lạnh như nước, hai bên đèn cung mờ mờ, kéo cái bóng của ta ra rất dài.

Đêm tối dày đặc, một mình ta đơn độc bước đi trong bóng tối. Con đường này, trước không có người đi, sau cũng chưa chắc có kẻ đến, nhưng thì sao chứ.

Nếu đã lựa chọn rồi, dù khó khăn đến đâu, ta cũng phải đi tiếp.

A Cẩn —

Phía sau có tiếng bước chân vang lên. Chương Gia bước đến bên cạnh ta, giơ tay như muốn đỡ ta. Những ngón tay thon dài chìa ra một nửa, rồi lại từ từ rút về.

"Gần đây trong triều lời đồn đại nổi lên khắp nơi, Hàn Cẩn, nếu nàng không muốn tiếp tục ở lại kinh thành, ta sẽ nghĩ cách đưa nàng rời đi."

Ta quay đầu nhìn hắn ta.

Hắn ta mặc trang phục của cấm quân, ánh trăng tuôn chảy trên giáp bạc, làm nổi bật khuôn mặt đẹp như ngọc, sáng như ngọc thụ.

Dường như đã đưa ra quyết định rất lớn, Chương Gia siết chặt nắm đấm, trên gò má hiện lên một chút ửng đỏ đáng ngờ.

"Chuyện trước đây là lỗi của ta, ta đã không bảo vệ được nàng."

"A Cẩn, ta đã ái mộ nàng từ lâu, nàng có chịu từ quan vì ta không? Ta sẽ sắp xếp cho nàng một thân phận phù hợp, đợi khi mọi chuyện qua đi, ta sẽ dùng kiệu lớn tám người khiêng, chính thức cưới nàng làm thê."

Ánh mắt của thiếu niên thật sự quá chân thành, lòng ta mềm nhũn.

"Chương Gia, đa tạ ngươi, mấy ngày nay —"

"Hàn Thị lang xin dừng bước, Thánh Thượng có ý chỉ, đêm nay Hàn Thị lang ngủ lại thiên điện."

Phía sau có giọng nói the thé vang lên, bàn tay ta chống trên tường cung điện bỗng cứng đờ, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, móng tay đ.â. m sâu vào vữa tường.

Ánh trăng chiếu trên gương mặt của Chương Gia, chỉ còn lại vẻ ảm đạm.

5

Ta quỳ trước điện, tay của Hoàng thượng dừng lại trên mái tóc ta, trong giọng nói kìm nén cơn giận dữ như cơn mưa sắp đến.

"Hàn Cẩn, nàng nói lại một lần nữa."

"Thần xin được phái ra ngoài rời khỏi kinh thành."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!