Chương 34: (Vô Đề)

Diệp Huân ném điện thoại lên thảm nhìn Kha Dương không nói gì.

Kha Dương bị hắn nhìn tới mức không hiểu chuyện gì xảy ra nên dừng động tác: Sao vậy?

Tiếp đi, Diệp Huân cười cười nắm lấy vai cậu, Dùng miệng.

Kha Dương ngẩn người, mặt nóng như phát sốt, động tác vừa rồi của cậu là do không khống chế được mới phát sinh, còn đối với đề nghị này của hắn cậu nhíu mày rồi trả lời rất kiên định: Không.

Trong đầu cậu nghĩ hành vi này chỉ có nữ làm cho nam nên muốn cậu làm vậy cậu không làm được.

Không? Diệp Huân cau mày, hắn sớm biết Kha Dương sẽ nói như vậy, đừng nói hiện giờ hoàn toàn động bản năng cho dù là người đàn ông mình thích cũng chưa chắc muốn là được.

Chính Diệp Huân cũng không tự nguyện.

Ừm, không, Kha Dương đứng thẳng dậy cởi qu@n ra sáp lại phía trước khiêu khích,

"Không thì anh làm mẫu cho em đi."

Diệp Huân không trả lời mà nắm lấy, dùng ngón tay vẽ một vòng trên bụng, Kha Dương cúi đầu rên một tiếng vịn vào sô pha để chống đỡ.

Diệp Huân nở nụ cười, quả nhiên vẫn còn là trẻ ranh nhạy cảm ghê chịu không nổi khiêu khích thế này mà, nếu không phải vai mình bị thương chắc còn khiến Kha Dương quỳ gối trên người mình.

Kha Dương rất muốn nói gì đó nhưng bụng dưới dâng lên từng cơn kh0ái cảm khiến cậu th ở dốc mà từ bỏ rồi không phát ra được âm thanh nào.

Cậu không có kinh nghiệm, tất cả hiểu biết trên phương diện này đều dựa vào phim 18 + với Diệp Huân, cậu cúi người nói bên tai hắn một cách rối loạn: Khó chịu…..

Khó chịu?

Diệp Huân quay đầu vừa lúc chạm vào môi cậu.

Kha Dương lập tức hôn hắn, dùng đầu lưỡi của mình quấn lấy một cách điên cuồng từng hơi thở phả dồn dập vào mặt khiến hắn không thể không cắn nhẹ một cái lên môi để câu buông ra.

Kha Dương không trả lời câu hỏi của hắn mà cứ dùng tay di chuyển xống phía dưới cầm lấy anh em của hắn, lúc cậu nghe tiếng thở của Diệp Huân dần tăng tốc thì chen tay vào giữa hai ch@n hắn.

Diệp Huân lập tức hiểu cậu muốn làm gì, cũng hiểu khi cậu nói khó chịu là gì.

Không được. Diệp Huân nói nhẹ một câu co chân muốn tránh tay cậu.

"Sao lại không được chứ." Kha Dương dùng lực tay nâng một chân Diệp Huân lên dán thẳng vào, làn da nóng bỏng của cậu tiếp xúc với bụng hắn khiến hắn dấy lên một cơn hưng phấn.

Nhưng hắn không thể để người khác tiến vào, đặc biệt là người hắn muốn đè dưới thân.

Kha Dương đã không còn để ý hắn vì vai đau mà không giãy giụa được, cậu đã bị d*c vọng làm cho mất khống chế, làn da bóng loáng cùng hô hấp rối loạn của hắn làm cho cậu vội vàng muốn tiến vào, muốn trải nghiệm kh0ái cảm hoàn toàn dược bao lấy này.

Hiện giờ dù Diệp Huân tát cậu một cái cũng không thể khiến cậu dừng lại.

Cậu đè chân Diệp Huân, đẩy mạnh về phía trước.

Á…… Tiếng kêu đau của Diệp Huân bật ra từ kẽ răng, thái dương cũng lấm tấm mồ hôi.

Không có bôi trơn, không có mở rộng, thậm chí không có dừng lại, động tác vừa trúc trắc vừa hung tợn của cậu làm hắn đau đến mức muối chửi người, Kha Dương ngây ra một chút rồi hỏi nhỏ bên tai hắn: Đau lắm sao?

Diệp Huân nói không nên lời, cảm giác bị xé rách thô bạo làm hắn đau đến thở không thông, hắn thở gấp, đau quá.

Nhưng tiếng thở dồn dập này vào tai Kha Dương càng khiến cậu trở nên hưng phấn, đừng nói cậu dừng lại mà chỉ chậm lại thôi cũng khó khăn rồi, cậu giữ chặt vai Diệp Huân để tiếp tục đi vào.

Chặt quá, bởi vì không bôi trơn nên thứ ma sát cản trở đi về phía trước này khiến cậu cũng thấy hơi đau.

Kha Dương,  cuối cùng Diệp Huân lên tiếng được, hắn dùng ngón tay cào vào chân Kha Dương, Cậu chết chắc rồi….

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!