Lúc Từ Siêu đến còn mang theo một túi lớn hạt dẻ nướng, hiếm khi gã ăn mặc bình thường không trang điểm.
Diệp Huân mở cửa cho gã rồi ngồi lại sô pha, Từ Siêu quăng gói hạt dẻ trên tay xuống bàn rồi nhào nguyên người tới:
"Cậu muốn hù chết chị mà, nhân phẩm kiểu gì mà mới mấy ngày không gặp đã tàn tật rồi thế!"
"Chị có lời nào hay hơn không," Diệp Huân mặt nhăn mày nhíu,
"Tối nay ở lại giúp tôi đi."
Từ Siêu ngồi cạnh rồi cẩn thận xem vai hắn, tặc lưỡi một cái:
"Ngài dùng sức mạnh quá nên trật khớp à, với ai thế? Không chơi chết người ta chứ?"
"Sao nào, muốn thử không," Diệp Huân liếc mắt nhìn gã,
"Chơi chị không cần dùng sức đâu."
Ối ối, Từ Siêu ôm tay ngã xuống sô pha,
"Đến đi, chị chờ ngày này nhiều năm lắm rồi."
Diệp Huân không chú ý đến gã, người này kiếm được cơ hội nhất định sẽ lên cơn động kinh hắn quen rồi:
"Cởi qu@n áo giúp tôi."
Muốn tắm à?
"Ừ, cả ngày nay dính đầy đất bên ngoài."
………. Dã chiến à, Từ Siêu cởi qu@n áo của hắn,
"Không phải ngài rất cuồng sạch sẽ sao mà không đi khách sạn lại chạy ra chỗ hoang vắng để làm?"
"Chị chưa để yên được hả?"
"Chị cũng muốn lắm chứ nhưng ngài phải cho chị biết chuyện gì xảy ra," Từ Siêu sờ sờ lưng trần của Diệp Huân một hồi,
"Chậc, da dẻ thế này, tiếc thật……"
"Siêu Siêu, tôi gặp chuyện lạ," Diệp Huân để trần nửa thân trên bước vào phòng tắm, Từ Siêu thành thật đi theo giúp hắn cởi qu@n, hắn còn vỗ vỗ mông gã,
"Nói ra chính tôi còn không tin đây."
"Vâng vâng, ngài nói đi, cái gì chị cũng tin hết, cậu nói cậu không phải Diệp Huân chị cũng tin." Từ Siêu đặt quần áo qua một bên rồi bắt đầu xả nước ấm ra.
"Có đôi lúc không phải thật."
Diệp Huân chống tay lên tường nhìn chăm chăm mặt đất rồi nói một câu.
Cậu đừng giỡn, Từ Siêu bắt đầu dội nước lên người hắn,
"Chị đây tin thật đó."
"Ai rảnh giỡn chị đâu, giỡn chị làm gì."
Diệp Huân đem mấy chuyện xảy ra gần đây kể đại khái chỉ lược bỏ đọan thiếu chút nữa mình không thể quay lại thân thể của mình, Từ Siêu không nói gì vẫn dội nước cho hắn tắm, nói xong một lúc lâu sau hắn mới quay lại nhìn gã một cái: Là như vậy đấy.
Phản ứng bình tĩnh của Từ Siêu vượt khỏi dự định của hắn, hắn cảm thấy với tính tình của gã đã sớm hét ầm lên rồi nhưng Từ Siêu nghe xong y như nghe người ta kể mấy chuyện ma quỷ cổ tích tự bịa, vô cùng thản nhiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!