Trước tiên giết đệ tử của Thạch Lang Môn, sau lại uy hiếp Trần Phong Liệt, đây là gan to băng trời cỡ nào?
Thạch Lang Môn, chúa tể chu vi ngàn dặm, so sánh với nó, mặc kệ Lăng gia hay Trình gia, đều căn bản không có tư cách đánh đồng.
Lăng Hàn đây là đang tự tìm đường chết sao?
Trần Phong Liệt cũng ngẩn ra, bởi vì hắn bị ánh mắt của Lăng Hàn dọa sợ, sâu xa như Đại Hải, tràn ngập uy nghiêm, như một vị cường giả vô thượng, nhưng hắn lập tức ý thức được, mình lại bị một tiểu võ giả Tụ Nguyên Cảnh uy hiếp, không khỏi giận quá mà cười, điềm nhiên nói:
- Há, ngươi dự định làm sao giết chết lão phu?
- Không cần ta ra tay, không quá năm ngày, chính ngươi sẽ chết rồi.
Lăng Hàn lạnh nhạt nói, chỉ tay một cái.
- Gần mười ngày trước, có phải ngươi luyện công xảy ra sự cố?
Trần Phong Liệt biến sắc, chính như Lăng Hàn nói, mười ngày trước, lúc hắn tu luyện, đột nhiên có lĩnh ngộ, dự định xung kích Dũng Tuyền tầng bốn, nhưng cuối cùng không thành công, trái lại bị nguyên lực trùng kích kinh mạch, may mắn hắn đúng lúc thu công, mới không có tạo thành tổn thương quá lớn.
Làm sao tiểu tử này biết? Đoán mò sao?
Lăng Hàn cười cợt, lại nói:
- Ngươi đưa tay lên chỗ sườn trái ba tấc, ấn xuống thử xem!
Phản ứng đầu tiên của Trần Phong Liệt tự nhiên là hoang đường, nhưng tay lại không tự chủ được chuyển động, đặt lên sườn trái ba tấc, nhẹ nhàng nhấn một cái, sắc mặt hắn nhất thời đại biến.
Đau, đau đến tận xương!
- Còn có xương thứ bảy sau lưng, bên phải nửa tấc.
Lăng Hàn lại nói.
Trần Phong Liệt sờ lần thứ hai, trên trán không khỏi bốc lên mồ hôi lạnh, đây tuyệt đối không phải bình thường.
- Ngươi tẩu hỏa nhập ma, lại nghĩ không có chuyện gì, là bởi vì ngươi còn ở trong tẩu hỏa nhập ma.
Lăng Hàn nói, sau đó nhìn đối phương, lộ ra một nụ cười tự tin.
- Ta có thể cứu ngươi.
Trần Phong Liệt cắn răng nói:
- Được, ngươi dạy lão phu phương pháp chữa trị, lão phu liền tha tội cho ngươi lần này!
- Trần Trưởng lão!
Trình Văn Côn vừa giận vừa sợ, như vậy không phải Trình Khiếu Nguyên chết vô ích sao?
- Hả?
Trần Phong Liệt trợn mắt nhìn sang, hai mắt hàm sát, tính mạng của hắn há lại là loại tiểu nhân vật như Trình Khiếu Nguyên có thể so sánh sao?
Trình Văn Côn vội câm miệng, trên trán cũng chảy xuống mồ hôi lạnh, tranh luận với một tên cường giả Dũng Tuyền Cảnh, hắn sẽ chết không minh bạch a.
Nhưng Lăng Hàn lại lắc đầu, nói:
- Ngươi tốt xấu cũng là Dũng Tuyền Cảnh, tính mạng kém như thế sao?
Trong lòng Trần Phong Liệt tràn ngập phẫn nộ, nhưng hiện tại tính mạng nắm giữ ở trong tay người khác, hắn căn bản không kiên cường nổi, chỉ có thể đè hỏa khí, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!