"Cô nương, đây là..."
"Ta tên Túc Tức, che mắt là để tránh ánh nắng kích thích đến đôi mắt vốn đã yếu ớt của ngươi."
"Đa tạ Túc cô nương, nhưng không biết cô nương chuộc thân cho tại hạ là muốn ta làm gì?" Cố Trường Thanh thận trọng hỏi.
Rõ ràng là người cao ngạo bất khả xâm phạm nhất trên đỉnh mây, giờ đây đối mặt với người thường lại thấp thỏm bất an như vậy.
"Ngươi không cần làm gì cả, cứ đi theo ta là được."
Ta đỡ hắn bước xuống đài gỗ, ghé sát tai hắn nói nhỏ:
"Ta muốn ngươi quay lại tiên môn."
Ta đưa Cố Trường Thanh ra khỏi thành, đi về phía Tây.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Ở trạm dịch có xe ngựa ta đã chuẩn bị sẵn.
Tin rằng Lục Trạch Phong sẽ sớm tìm đến Phong Nguyệt Đường, tuy đã bảo lão bản tung hỏa mù cho hắn, nhưng do sự can thiệp của ta đã làm thay đổi cốt truyện, không ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Nếu cốt truyện không thể thay đổi, sau này Cố Trường Thanh vẫn sẽ gặp Lục Trạch Phong, ít nhất phải để hắn có năng lực chống lại tên đó.
Trước tiên là phải khôi phục thị lực.
Huyết Linh Thảo mọc ở Tây Hải có thể chữa trị mọi loại bệnh về mắt.
Đích đến của chúng ta chính là nơi đó.
Cố Trường Thanh ngồi vào xe ngựa, dải lụa trắng che kín đôi mắt, càng làm sống mũi cao thẳng của hắn thêm phần nổi bật.
Quả nhiên là tuyệt sắc nhân gian.
"Túc cô nương, không biết cô nương là người của môn phái nào?"
Đang lúc ta miên man suy nghĩ, giọng nói thanh lãnh của Cố Trường Thanh vang lên.
"Sao ngươi lại hỏi vậy?"
"Cô nương nói muốn ta quay lại tiên môn, chắc hẳn là biết thân phận của ta, ta ở phàm trần không quen biết ai, suy ra cô nương chỉ có thể là người trong giang hồ."
Cố Trường Thanh suy luận rất hợp lý, chỉ tiếc lai lịch của ta không thể giải thích theo lẽ thường được.
"Nếu phải nói, thì ta là người của phái Hikikomori."
"Hikikomori? Chưa từng nghe đến môn phái này, tu luyện đạo pháp gì vậy?"
"Ờ... đạo pháp chơi game online, đạo pháp xem phim hoạt hình, đạo pháp ăn ngon ngủ kỹ?"
Cố Trường Thanh im bặt, không nói thêm gì nữa.
Ta nhận ra mình đùa hơi quá, dù sao trong mắt Cố Trường Thanh, ta là người xa lạ lại bỏ tiền chuộc hắn, thế nào cũng thấy có ý đồ.
"Cố Trường Thanh, ta không có môn phái, cũng không phải người xấu, chỉ là một người bình thường có tiền thôi. Ta biết rất nhiều chuyện, Thanh Vân Tông và ngươi là một trong số đó." Ta nghiêm túc giải thích.
Nghe đến Thanh Vân Tông, trên gương mặt lạnh lùng của Cố Trường Thanh rốt cuộc cũng có chút biểu cảm.
Thanh Vân Tông bị diệt môn đã một năm rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!