Chương 18: (Vô Đề)

Hắn giơ trường kiếm lên, hung hăng đ.â. m vào tim Lục Trạch Phong.

"Thanh Vân Tông Cố Trường Thanh, thay mặt chưởng môn sư huynh, Thiên Cơ trưởng lão và ba trăm đệ tử Thanh Vân Tông tiêu diệt yêu nghiệt, dùng thanh kiếm này an ủi linh hồn những người đã khuất..."

Cùng với tiếng gào thét đau đớn của Lục Trạch Phong, một tiếng sấm sét kinh thiên động địa giáng xuống Thiên Ma điện.

Cố Trường Thanh bay người đưa ta sang một bên, nhìn Lục Trạch Phong và Thanh Vân kiếm trên người hắn ta cùng nhau tan biến trong ánh chớp.

Tiếng sấm khổng lồ khiến người ta choáng váng.

Ta trốn trong lòng Cố Trường Thanh, nhìn thấy nước mắt của hắn.

Ma đạo bị tiêu diệt, tai họa khắp nơi trên thế gian cũng theo đó mà được giải quyết.

Thanh Vân Tông là môn phái đứng đầu giang hồ, tuy chỉ còn lại một mình Cố Trường Thanh, nhưng danh tiếng lừng lẫy, lại lập được công lao tiêu diệt ma giáo, hiện nay được người người sùng bái.

Hắn thay m.á. u toàn bộ những môn phái đã đầu hàng ma giới.

Lí do người dân kính trọng, triều đình cung phụng những tông môn này, chẳng phải là để họ bảo vệ một phương trong thế giới yêu ma hoành hành này sao?

Khuất phục trước tà đạo, ngay cả chống cự cũng không dám, bộ dạng đó ra làm sao?

Ta đã ở Thanh Vân Tông một thời gian.

Sau trận chiến này, uy danh của Cố Trường Thanh vang xa, rất nhiều người lên núi cầu đạo.

Thanh Vân Tông lại trở nên náo nhiệt, dù không còn bóng dáng người xưa.

Dược Vô Cứu hỏi ta sau này có dự định gì.

"Chắc là... về nhà?

"Rồi nuôi vài tên trai bao chơi đùa. Dược Vô Cứu nghe vậy, có chút lúng túng sờ sờ lông mày:"Ngươi không định ở lại Thanh Vân Tông với Cố huynh?"

"Cái này à..." Ta suy nghĩ một chút, "Đợi hắn phi thăng rồi, ta sẽ đi."

"Nhưng Cố huynh, hắn muốn phi thăng sao?"

"Đương nhiên, lý tưởng cả đời của hắn chính là—

"Ta nuốt lời xuống. Lý tưởng của Cố Trường Thanh là bảo vệ chúng sinh, chứ không hề nói muốn phi thăng. Chỉ là ta đã tiên đoán mục đích tu hành của hắn là vì phi thăng. Tuy Dược Vô Cứu có vẻ bất cần đời, nhưng lại nhìn thấu hơn ai hết:"Người tu tiên phải trải qua bảy nỗi khổ của nhân gian mới có thể phá kiếp thành đạo, sinh lão bệnh tử, ái biệt ly, oán tăng hội, cầu bất đắc."

Dược Vô Cứu nói: "Sáu nỗi khổ khác hắn đều đã trải qua, chỉ còn lại nỗi khổ cuối cùng."

Ta: "Nỗi khổ nào?"

"Ái biệt ly.

"Ta im lặng. Dược Vô Cứu nhìn ta đầy ẩn ý:"Ngươi thấy, kiếp nạn này sẽ ứng vào ai?"

Ý gì đây? Cố Trường Thanh muốn đắc đạo thì ta phải hiến tế trước sao?

Đúng vậy, Lục Trạch Phong đã chết, Cố Trường Thanh là nam chính duy nhất.

Cốt truyện quay trở lại với Cố Trường Thanh.

Mà tuyến truyện này chính là tuyến truyện ẩn trong nguyên tác – sự nghiệp của Cố Trường Thanh.

Dược Vô Cứu đã nhắc nhở ta, phi thăng cần phải trải qua kiếp nạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!