Khi ta tỉnh lại lần nữa, thứ ta nhìn thấy không phải là trần nhà, mà là một túp lều tranh.
Xung quanh là mùi hôi thối của phân gia cầm, trên tường có tiếng côn trùng bò lạo xạo.
Tay chân ta bị xích sắt khóa lại, trên người không một mảnh vải che thân.
Một lão già rụng răng mở khóa đi vào, ta bị ánh sáng làm chói mắt.
Là gã đàn ông độc thân mà cha mẹ nói muốn gả ta cho năm xưa.
"Cha mẹ mày bán mày cho tao ba vạn tệ."
Trước đây ta vẫn nghĩ, chỉ cần những người phụ nữ bị buôn bán giả vờ phối hợp, sẽ không bị ngược đãi.
Nhưng ta đã sai.
Cho dù ngay từ đầu ta đã cầu xin, hắn vẫn nhốt ta vào chuồng bò, bắt ta nhịn đói một tháng.
Ban đầu ta còn ôm hy vọng, hy vọng họ sẽ hối hận, đón ta về.
Nhưng điều đó là không thể.
Hắn mỗi ngày đều đến đánh ta, dùng những lời lẽ tục tĩu để sỉ nhục ta, làm những chuyện bẩn thỉu với cơ thể ta.
Ý chí của ta không cho phép ta khuất phục, cho dù sẽ bị đánh đập dã man, ta cũng đã liều mình phản kháng.
Nhưng ngày qua ngày bị bỏ đói khiến ta càng ngày càng kiệt sức.
Dần dần, trong lòng ta chỉ còn lại sự tuyệt vọng.
Sẽ không có ai đến cứu ta, bởi vì không ai có thể tìm thấy cái khe núi này.
Ta không có tương lai, ta không thể quay về nữa rồi.
Không thể quay về thủ đô, không thể quay về trường học, cũng không thể đến công ty mà mình hằng mơ ước làm việc, thậm chí ta còn không lấy được bằng tốt nghiệp đại học.
Mỗi ngày ta phải chịu đựng cơn đói, chịu đựng không gian tối tăm không thấy ánh mặt trời, chịu đựng lũ côn trùng bò lúc nhúc trên người, chịu đựng mùi hôi thối nồng nặc của chất thải trong lán.
Ta biết mình không thể ra ngoài nữa rồi, khoảnh khắc đó ta vô cùng tuyệt vọng.
Con người khi tuyệt vọng sẽ làm gì?
Là c.h.ế. t sao?
Không phải.
Ta chọn một cách tốt nhất để tự ru ngủ mình.
Ảo tưởng.
Trong thế giới tinh thần của ta, mỗi ngày ta đều tưởng tượng ra một vị anh hùng đến cứu mình.
Là Tôn Ngộ Không, là Na Tra, là Iron Man, là Hoa Mộc Lan, là Lưu Bị, Tào Tháo...
Họ thay phiên nhau mỗi ngày đến cứu ta, không ngoại lệ đều đánh cho những kẻ bắt nạt ta một trận.
Có một số người ham mê thuốc độc, có lẽ là vì chìm đắm trong ảo tưởng không thể thoát ra được?
Trong số những anh hùng ảo tưởng này, Cố Trường Thanh là một trong số đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!