"Đôi khi, chúng ta chỉ cần một người ở bên."
– Trích từ lời của Baicha –
Sau khi dùng bữa xong trên du thuyền, P"Newt mời tôi cùng lên boong tàu. Không có quá nhiều người ở đây, mỗi người đều cầm một ly đồ uống và đứng ở các góc khác nhau, nên không gian khá riêng tư.
P"Newt đứng tựa tay lên lan can. Đôi mắt của anh nhìn thẳng ra phía bờ sông, gió thổi tung mái tóc được tạo kiểu gọn gàng, vạt áo sơ mi khẽ bay.
Wow, tôi có một người bạn trai sẽ là bác sĩ tương lai hoặc có thể là diễn viên trong một video ca nhạc. Tại sao anh lại đẹp trai như thế cơ chứ?
"N"Cha, lại đây đứng cùng anh đi. Cảnh đẹp lắm." P"Newt quay lại và ra hiệu cho tôi.
Dù cảnh có đẹp đến đâu, nó có lẽ sẽ không mê hoặc tôi bằng P"Newt. Dù vậy, tôi vẫn bước đến và đứng cạnh anh ấy để chiêm ngưỡng cảnh đẹp trước mắt.
"Wow," tôi khẽ thốt lên.
Khung cảnh từ góc này quả thực rất đẹp. Tôi có thể nhìn rõ thành phố Bangkok về đêm, từ những ánh đèn lấp lánh trên các tòa nhà cao tầng đến ánh đèn trên đường.
"N"Cha, em có biết là không dễ để anh thích một ai đó không?"
Đột nhiên P"Newt đề cập đến chuyện này.
"Không chỉ vậy, ngay cả những điều đơn giản như mở lòng với một ai đó với tư cách là một người bạn cũng khó khăn đối với anh."
Tôi lắng nghe anh và cảm thấy bối rối. "Nhưng P"Newt trông rất thân thiện và anh có rất nhiều bạn bè."
P"Newt mỉm cười mà không nhìn tôi. Mắt anh nhìn chằm chằm vào đường chân trời xa xăm.
"Mỗi con người đều có một mặt tối, giống như một đồng xu có hai mặt." Phép ẩn dụ của anh làm tôi bối rối, nhưng tôi cố gắng lắng nghe cẩn thận.
"Khi con người sống trong xã hội, chúng ta luôn đeo mặt nạ trước mặt nhau." P"Newt tiếp tục nói. "Việc mọi người muốn sự chú ý và công nhận là điều bình thường. Đôi khi không dễ để nhìn thấy mặt tối của bất cứ ai."
Tôi không biết anh đang cố gắng nói gì, vẫn không thể hình dung ra anh muốn truyền đạt điều gì.
"Sẽ tốt hơn nếu không phải biết mặt tối của nhau vì chúng ta sẵn lòng nhắm mắt để chỉ nhìn thấy mặt sáng," anh nói và thở dài.
Tôi không khỏi cảm thấy lo lắng khi nghe anh nói điều này. Tôi thực sự không biết tại sao anh lại nói như vậy. Nhưng tôi cảm thấy lo lắng một cách kỳ lạ vì khuôn mặt anh trông rất cô đơn.
"P"Newt à…" Mặc dù tôi có một bộ não chậm chạp, tôi vẫn muốn cho anh một chút lời động viên.
"Em cũng có nhiều mặt tối mà anh chưa biết đâu!"
P"Newt quay sang nhìn tôi, nhướng mày.
"Mặt tối của em sao?"
"Vâng!" Tôi trả lời không hề xấu hổ. "Em rất b**n th**, d*m đ*ng, trơ trẽn, và ám ảnh cây kem của anh. Thấy chưa? Em thực sự tệ."
"Hahaha." Lời nói của tôi khiến anh bật cười.
"P"Newt đang cười vào mặt tối của em sao?" Tôi phồng má lên.
P"Newt xoa đầu tôi khiến tôi khẽ nhắm mắt lại.
"Anh thực sự rất thích em."
Mặt tôi đỏ bừng và mắt tôi mở to. Mặc dù P"Newt đã nói điều đó với tôi nhiều lần, dù rằng chúng tôi đã là người yêu, từ này vẫn có thể khiến tôi đỏ mặt mỗi lần.
"N"Cha luôn nói ra những gì em nghĩ. Em giống như một đồng xu một mặt vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!