Chương 29: Cảm giác của chính tôi

"Tôi chỉ là một con chó đực đang vào tuổi giao phối, chỉ biết tru lên gọi P"Newt mà thôi."

– Trích từ lời của BaiCha –

"N"Cha, em thích anh đúng không?"

Câu nói đó của P"Newt cứ văng vẳng mãi trong đầu tôi, khiến tôi không thể ăn uống hay ngủ nghỉ yên ổn.

Vậy lúc đó tôi đã trả lời thế nào? Tất nhiên là tôi thích anh rồi.

RẤT NHIỀU. Nhiều như số lần tôi… "giải tỏa" vì nghĩ đến anh.

Nhưng nếu tôi nói thật là tôi thích anh, mà anh từ chối thì sao?

Tôi sẽ tự tay phá bỏ mọi cơ hội được ở gần anh. P"Newt chắc chắn sẽ tránh mặt tôi.

Còn nếu tôi nói là tôi không thích anh theo cách đó?

Thì tôi đang nói dối, và hơn hết, P"Newt đã muốn làm rõ mọi chuyện. Có lẽ anh chỉ muốn tôi biết rằng, từ giờ sẽ không cho tôi vượt qua giới hạn nữa.

Vậy tôi nên làm gì? Tôi căng thẳng đến mức phát điên. Tôi muốn né tránh, muốn mập mờ. Tôi muốn gần anh hơn… nhưng thời gian này sẽ sớm kết thúc thôi.

Dù anh từng hứa là sẽ không từ chối tôi, nhưng còn rất nhiều cách khác để phản ứng với một lời tỏ tình. Không từ chối thẳng thừng, nhưng nếu anh ấy nói chúng tôi giống như anh em thì sao? Cũng là từ chối rồi còn gì.

P"Newt là người tử tế, tôi biết anh sẽ không làm tôi đau lòng quá mức đâu.

Tôi bị stress nặng, không biết phải làm gì. Rồi tôi nghĩ đến người bạn thân nhất – chính là "tôi của tương lai". Anh ta luôn là cố vấn tốt nhất mỗi khi tôi gặp rắc rối.

CH@rL!e: Nè, tôi stress quá. T_T

Tôi nhắn tin cho anh ta, và mất khoảng ba phút để nhận được phản hồi.

Tôi của tương lai: Có chuyện gì sao?

Và thế là tôi kể hết.

CH@rL!e: P"Newt hỏi tôi có thích anh ấy không, nhưng tôi không biết phải làm sao nữa.

Tôi của tương lai: Thì cứ nói là thích đi, có gì khó đâu?

CH@rL!e: Tại P"Newt nói sẽ làm rõ mọi chuyện. Nếu tôi nói ra mà anh ấy từ chối thì coi như hết cơ hội thả thính luôn.

Tôi của tương lai: Cậu nghĩ gì vậy? Tôi nói bao nhiêu lần rồi là anh ấy thích cậu mà!

Anh ta còn gõ cả dấu chấm than nữa.

Nhưng anh ta không hiểu tôi.

CH@rL!e: Một người như tôi, làm sao mà anh ấy thích được? Không thể nào đâu.

Tôi của tương lai: Nghe tôi hỏi nè. Từ lúc cậu bắt đầu quan sát anh ấy, cậu có thấy anh ấy từng hỏi ai có thích mình không chưa?

Tôi nghĩ lại. P"Newt vốn dĩ thân thiện với mọi người. Khi ai đó tiếp cận, anh luôn lịch sự đáp lại – nhưng không bao giờ để họ có cơ hội tiến xa. Nhưng tôi đâu thể lúc nào cũng theo dõi anh. Sao mà chắc được?

Tôi của tương lai: Ai mà thích anh ấy, P"Newt đều từ chối thẳng luôn, không cần hỏi trước. Đúng không?

CH@rL!e: Tôi không hiểu anh đang cố nói gì.

Tôi của tương lai: Vậy để tôi nói rõ. Cậu nghĩ P"Newt không biết là cậu thích anh ấy à? Anh ấy có rất nhiều người hâm mộ mà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!