"Mặc dù cây chỉ có lá mà không có quả, tôi vẫn muốn làm con dâu của mẹ P"Newt."
– Trích từ lời của Baicha –
"Người phụ nữ này… là mẹ của P"Newt!"
Tôi sốc đến mức đứng hình.
Tôi đã hiểu lầm, cứ tưởng người phụ nữ xinh đẹp này là bạn gái của P"Newt.
Hóa ra… lại là mẹ anh.
Trời ơi, tôi đã nghĩ gì vậy? Sao lại suy diễn ghê thế? May mà tất cả chỉ nằm trong đầu tôi, nếu không chắc độ quê lên tới nóc nhà mất.
Nhưng mà… thật sự là mẹ của anh sao? Tôi nuốt khan, chết trân tại chỗ. Bà ấy… sẽ là mẹ chồng tương lai của tôi – à không, là mẹ của người tôi đang thích.
"Chào cô ạ," tôi đứng bật dậy, chắp tay chào một cách lóng ngóng.
Tôi không thể rời mắt khỏi mẹ P"Newt. Sao bà lại trẻ và đẹp thế này? Nhìn cứ như mới ngoài ba mươi vậy. Dáng cao ráo, làn da trắng mịn, khuôn mặt thì xinh đẹp hoàn hảo. Nếu ai nói bà là diễn viên, tôi tin liền không cần suy nghĩ. Mà nếu thật sự là diễn viên thì tôi chắc chắn sẽ xin chữ ký cho bằng được.
Nhìn kỹ hơn, tôi thấy P"Newt giống mẹ nhiều thật, đặc biệt là làn da và chiều cao. Cả khuôn mặt cũng có nét hao hao. Tôi thầm nghĩ, nếu P"Newt là con gái chắc sẽ xinh kiểu này luôn. Khoan! Nghĩ gì kỳ vậy? Anh là chồng tương lai của tôi mà… à nhầm… bạn trai tương lai!
"Con là Baicha – đàn em của Newt đúng không?" Mẹ anh mỉm cười rồi bước lại gần tôi.
Tôi chết lặng. Cả nụ cười dịu dàng ấy cũng giống nhau nữa. Không thể nghi ngờ gì được – đúng là mẹ con ruột thịt. Tôi hoàn toàn đầu hàng.
Bất ngờ, bàn tay trắng trẻo của bà ấy chạm nhẹ vào má tôi.
"Trời ơi, tên gì mà dễ thương vậy nè~"
Bà bóp nhẹ má tôi.
Tôi chỉ biết đứng yên xấu hổ, chớp mắt nhìn bà. Thật sự, bà đúng là phiên bản nữ của P"Newt. Tôi không kìm được mà ngượng chín mặt.
"Mẹ à," P"Newt lên tiếng nhắc nhở, nên mẹ anh đành buông tay ra vẻ tiếc nuối.
"Mẹ không được nựng em nó à?" Mẹ anh quay sang nhìn con trai.
"Bạn bè của con toàn là mấy người cao lớn, chưa từng thấy ai đáng yêu như em nó đâu."
"Á á á! Bà ấy thấy mình dễ thương thật sao? Nhờ cái chiều cao khiêm tốn này mà mình thành "cục cưng" luôn à? Thôi được rồi, lùn thì lùn, tôi chấp nhận kiêu hãnh!"
"Mẹ đừng trêu em ấy như vậy chứ, con còn chưa từng chạm má em ấy lần nào…" P"Newt cau mày.
Mặt tôi hơi đỏ lên. Vậy… anh cũng muốn chạm vào má tôi sao?
"Sao con bảo vệ kỹ thế hả?" Mẹ anh chọc lại.
P"Newt chỉ nhìn mẹ mà không nói gì, rồi liếc thấy đống đồ mẹ mang theo.
"Lại mua đồ nữa hả? Mẹ biết con không biết nấu ăn mà." Anh ấy mở túi ra – đầy ắp rau củ và thịt tươi.
"Thế cái mùi này là gì?" Mẹ anh ngửi ngửi rồi nhìn thẳng vào tô cháo tôm mà tôi vừa nấu.
"Ôi! Cháo kìa!" Mẹ P"Newt tròn mắt.
"Trông ngon quá trời! Không tin được là con nấu đó!"
"Em ấy nấu đó ạ," P"Newt vừa trả lời vừa sắp xếp lại đống đồ mẹ anh mua vào tủ lạnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!