Chương 24: Tán tỉnh cho đến khi tôi bối rối

"Khoảng cách giữa bầu trời và mặt đất là vô hạn, giống như tình yêu của em dành cho anh cũng vô tận."

– Trích từ lời của Baicha –

"N"Cha, em nghĩ như nào về anh?"

Tôi sững người khi anh hỏi câu đó.

"P"Newt… ờ…" Tôi vẫn còn ngẩn ngơ.

"Anh là một tiền bối tốt bụng."

"Chỉ vậy thôi sao?" P"Newt nhướng mày hỏi lại.

Tôi vội tránh ánh mắt của anh.

"Thì… anh đẹp trai, là Moon của trường, lại còn học giỏi nữa. Em rất ngưỡng mộ anh."

Tôi cố nói ra tất cả những gì mình nghĩ được.

"Ý anh là, trong mắt em, anh chỉ là một tiền bối dễ thương thôi à?"

P"Newt vẫn nhìn chằm chằm khiến tôi không dám thở mạnh.

"Anh còn là thầy giáo của em nữa…"

P"Newt im lặng.

"Anh nên đổi lại câu hỏi thì hơn," anh nói.

"Anh đang hỏi em, N"Cha. Em cảm thấy thế nào về anh?"

"Hả?" Tôi choáng váng. Mặt nóng bừng lên.

"N"Cha, em…" Giọng anh trở nên nghiêm túc. "Cách em nói chuyện với anh, nó không giống như với người khác, đúng không?"

"Dạ… cái cách em nói chuyện…" Não tôi trống rỗng.

"Cách mà mấy đứa con trai bình thường sẽ không nói với nhau." Anh giải thích.

"Thậm chí cũng chẳng giống kiểu con trai nói với con gái."

Tôi mở to mắt. Ý anh là… cái kiểu tôi cứ trơ trẽn mà thả thính anh sao?

"Chết rồi, tiêu thật rồi."

"Em xin lỗi nếu cách cư xử của em khiến anh thấy không thoải mái. Em biết là anh có thể…" Tôi cố gắng xin lỗi, nhưng anh ngắt lời.

"Anh không cần lời xin lỗi. Anh chỉ muốn em nói rõ."

P"Newt nhìn tôi như thể dồn tôi vào đường cùng.

"Em không chỉ xem anh là tiền bối, đúng không?"

Cả người tôi bỗng dưng tê cứng.

"P"Newt… là… tiền bối của em…"

Giọng tôi run lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!