Chương 22: Phần thưởng cho việc tán tỉnh

"Trúng số gấp mười lần vẫn không bằng được đi hẹn hò với P"Newt một lần."

– Trích từ lời của Baicha –

P"Newt đã biết tôi là admin của fanpage "QU Cute Boy" rồi!!!!!!!!

Không thể nào! Bí mật quan trọng nhất của tôi đã bị lộ! Khi tôi quay lại đọc từng caption mình từng viết… Trời ơi. Chắc tôi nên tự nguyện bay lên sao Hỏa cho đỡ xấu hổ mất.

"Chồng admin"

"Tôi đặt trước anh ấy rồi"

"Đẹp trai muốn xỉu"

"Tôi tự ứng cử làm vợ của P"Newt"

"Tôi đang đợi P"Newt cầu hôn"

"Váy cưới tôi chuẩn bị sẵn cho P"Newt rồi".

Tôi không đủ dũng cảm để đọc hết đống đó nữa.

Tôi cố tìm lý do để chối. Fanpage có thể có nhiều admin mà, đúng không? Tôi chỉ cần nói tôi không phải người đăng mấy dòng đó là được. Dù gì thì P"Newt cũng đâu biết ai viết đâu.

Nhưng mà… điều tôi lo lắng nhất bây giờ lại là…Thông báo điểm thi giữa kỳ.

Tôi phải làm sao đây? Tôi chưa sẵn sàng để đối mặt với sự thật tàn khốc về mấy con điểm thảm hại của mình đâu.

Trường tôi sẽ công bố kết quả thi giữa kỳ lên bảng điểm điện tử ở toà nhà chính, hai tuần sau khi kỳ thi kết thúc. Thật ra, chúng tôi có thể đăng nhập website của trường để xem điểm cá nhân, nhưng sinh viên lại thích tụ tập trước bảng điểm hơn – vừa xem được điểm mình, vừa soi được điểm của bạn bè và các khoa khác. Cả trường sẽ biết ai đứng nhất, ai trượt.

Giờ nghỉ trưa, tôi cũng lò dò ra xem bảng điểm. Tôi chưa đủ can đảm để nhìn điểm mình, nên đi thẳng về phía bảng điểm của khoa y trước. Chân tôi rõ ràng nghe theo con tim mình rồi.

"Đâu rồi ta, năm hai…" Tôi tìm và lập tức thấy ngay điều mình muốn thấy.

Không khó để tìm tên của P"Newt chút nào, vì anh ấy nằm chễm chệ trên đầu danh sách.

Hạng 1: Kritanai Akarawaranont

Điểm giữa kỳ: 100/100/100/100/100/100/100/100

GPA giữa kỳ: 4.00

GPA tích lũy: 4.00

P"Newt đúng là thần đồng!

Làm sao anh làm được vậy? Không chỉ đạt GPA tuyệt đối 4.00, mà còn đạt điểm tuyệt đối ở tất cả các môn!

Anh luôn là người hoàn hảo.

Tôi nhìn xuống hạng dưới để so sánh. Hạng hai sau P"Newt vẫn là P"Phoom. Tất cả điểm của anh ấy đều trên 90. GPA cỡ 3.9. Nhưng cũng không ai làm được như P"Newt – điểm tuyệt đối toàn bộ.

Tôi chưa kịp nhìn điểm những người khác thì bị chen ra ngoài vì đông quá. Thở dài một cái, tôi quay sang tìm bảng điểm của khoa dinh dưỡng mình. Khu đó vắng hoe, tôi đứng thoải mái.

Tôi tìm tên mình dù chẳng muốn biết mình có rớt hay không. Không có chút tự tin nào cả. Tôi dò từ giữa danh sách xuống cuối, mà vẫn không thấy tên đâu.

"Gì vậy? Tên mình đâu? Đừng nói mình ghi sai mã sinh viên nha?!"

"Cha đỉnh ghê." Ton bước tới nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!