Chương 7: (Vô Đề)

Một cúc, hai cúc, ba cúc...

Thời gian như bị kéo dài vô hạn.

"Bé ngoan, đây là thứ em muốn thấy, đúng không?"

Tống Nghiễn Lễ thẳng thắng trước mặt tôi như vậy chẳng hiểu sao lại khiến khí chất cấm dục càng thêm dày đặc, cảm giác nghiền nát và hoang dã hòa chung lại với nhau.

Tôi cố nén xúc động nhíu mày:

"Anh tưởng như vậy đã đủ rồi sao?"

Ánh mắt Tống Nghiễn Lễ dần dần tối sầm lại, lòng bàn tay dùng sức vuốt ve môi dưới của tôi, giống như muốn xóa đi dấu vết của người khác.

"Bé ngoan, thứ gì anh cũng có thể cho em, chỉ cần em đừng đi tìm cậu ta..."

Người bị trói chặt không thể nhúc nhích là tôi, người ở thế yếu cũng là tôi, người yêu mà không được cũng là tôi.

Nhưng mà, người thấp hèn đến tận xương, hạ thấp tư thái tới cùng cực, lại là người anh trai cao cao tại thượng của tôi.

Thần Minh cuối cùng vẫn rơi xuống phàm trần, nhiễm một thân dục niệm, vĩnh viễn không thể phi thăng.

"Tống Nghiễn Lễ, anh cầu xin em đi."

Xin em. Anh ấy không hề do dự nhìn chằm chằm vào môi tôi, trong mắt là khát vọng không chút che giấu.

Anh ấy đang nhẫn nại, chờ tôi phát hiệu lệnh.

"Tống Nghiễn Lễ, anh biết tại sao em lại tra tấn anh không?"

Tôi cười ngọt ngào lạ thường:

"Bởi vì anh vẫn luôn tra tấn em."

"Bé ngoan, anh muốn hôn em."

Người đàn ông cực kỳ thành kính cúi người, nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm vào đã rời đi ngay.

Nhưng khoảnh khắc đó, chiếc hộp Pandora đã bị mở ra hoàn toàn.

Tôi có chỗ dựa, không sợ hãi:

"Anh đã sớm muốn làm như vậy đúng không, chỉ là không dám."

Anh ấy vô ý đụng phải giấc mộng kia từ hồi năm nhất đại học, cho nên sau khi tôi lên cấp ba, anh ấy không cho tôi tùy tiện  đi vào phòng của anh ấy nữa.

Thậm chí anh ấy còn cố ý xa cách, lại sao chép kinh Phật trăm ngàn lần.

Tống Nghiễn Lễ, anh cho rằng bản thân anh còn có thể nhịn bao lâu?

Buổi tối, Tống Nghiễn Lễ ôm tôi ngủ.

Cho dù tôi có giải thích vô số lần rằng tôi sẽ không chạy đi tìm Lý Gia Trạch, nhưng anh ấy vẫn không chịu cởi sợi dây đỏ đang trói chặt cổ tay tôi ra.

Hóa ra cho dù là người lạnh lùng như Tống Nghiễn Lễ cũng có lúc động lòng phàm.

Bé ngoan...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!