Chương 3: (Vô Đề)

Tin nhắn của bạn thân hiện lên trên WeChat:

"Miểu Miểu, ba giờ chiều mai có trận bóng rổ, nghe nói hot boy trường cũng tham gia! Đi không?!"

Ngay sau đó là tin nhắn của Tống Nghiễn Lễ:

"Chiều mai ba giờ em có rảnh không? Bố bảo anh đến trường đưa quần áo cho em."

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha

Tôi không chút do dự trả lời bạn thân: Đi.

Rồi thêm số Tống Nghiễn Lễ vào chế độ không làm phiền.

Tôi không giống Tống Nghiễn Lễ, lớn từng này rồi mà gặp vấn đề còn dùng cách trẻ con là chặn người khác.

Trên sân bóng rổ đại học T, cô bạn thân Lục Khả phấn khích lay tôi:

"Miểu Miểu, mau nhìn kìa, số 9! Số 9! Lý Gia Trạch! Cái cảm giác thanh xuân phơi phới này! Nếu đổi thành hồi cấp ba, kiểu gì tớ cũng phải thầm mến ba năm."

Không biết có phải giọng Lục Khả quá lớn không, mà số 9 lại nhìn về phía chúng tôi thật.

Cậu ấy vừa cười vừa đưa tay chỉnh lại băng đô, đôi mắt màu hổ phách sáng lấp lánh, vừa ngầu vừa đáng yêu, mỗi một động tác như đều được thiết kế tỉ mỉ, cứ như bẩm sinh đã biết cách lấy lòng con gái.

Trận đấu kết thúc, một đám nữ sinh vây lại.

Năm sáu bàn tay cùng lúc rút điện thoại ra.

Tôi hùng hồn tuyên bố:

"Mình đến đầu tiên, thêm mình trước."

Lục Khả đang lên cơn sợ xã hội, lặng lẽ dựng thẳng ngón tay cái lên với tôi ở phía ngoài vòng vây.

Lý Gia Trạch tuỳ ý ném bóng đi, sau đó nhanh chóng quét mã của tôi rồi uể oải nhìn các cô gái xung quanh:

"Xin lỗi nhé, điện thoại hết pin rồi."

"Gì vậy trời, hải vương thu lưới rồi sao? Sao chỉ thêm mỗi Trần Miểu Miểu vậy."

"Haiz, ai bảo người ta xinh đẹp chứ. Đừng nói cậu ấy, ngay cả con gái như mình nhìn còn thích nữa là."

Các cô gái tụm năm tụm ba miễn cưỡng rời đi.

"Trần Miểu Miểu phải không, lưu tên em là Miểu Miểu được không?"

Tôi gật đầu.

Giọng nói của thiếu niên cũng nồng nhiệt và phóng khoáng như chính cậu ấy vậy.

Phía sau có người trêu chọc:

"Ha, Gia Trạch, cuối cùng cũng dám nói chuyện với nữ thần rồi à."

"Nữ thần chủ động thêm WeChat của cậu, chắc cậu vui tới nở hoa rồi chứ gì."

Lý Gia Trạch quay đầu lườm bạn mình rồi lại cười vẫy tay tạm biệt tôi:

"Miểu Miểu, bọn mình đi ăn liên hoan đây. Lúc khác liên lạc nhé."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!