"Trước mắt chỉ là nghi ngờ."
Diệp Hoài Duệ nói với Ân Gia Mính:
"Còn phải tìm ra những bằng chứng thiết thực hơn mới được."
Đối với pháp y mà nói, tại thời điểm tiến hành nhận dạng cá nhân, ngay cả khi đã xác định thời gian tử vong, tuổi tác, chiều cao cùng với một số bằng chứng phụ phù hợp với một ai đó, thì vẫn cần phải có bằng chứng chính xác và có một không hai, mới có thể xác định được danh tính của đối phương.
[Vậy các anh có thể tìm ra được bằng chứng không?]
Ân Gia Mính cũng rất hồi hộp:
[Ý tôi nói, bộ xương khô đó chính là bằng chứng thực tế về Tư Đồ Anh Hùng.]
"Hiện tại rất khó nói."
Đọc Full Tại
Dù sao nó cũng là một thi thể đã chôn hơn 30 năm dưới lòng đất, trong quá trình này, một lượng lớn chứng cứ sinh học sẽ bị môi trường tự nhiên tiêu hủy, Diệp Hoài Duệ cũng không dám nói nhiều, "Nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để nghĩ ra chút biện pháp."
Ân Gia Mính hoàn toàn mù tịt đối với chuyện này, những năm đó cũng không có bất kỳ bộ phim điện ảnh hay bộ phim truyền hình nào như《Đội điều tra hiện trường》hoặc《Bằng chứng thép》để phổ biến khoa học cho công chúng. Ngoại trừ kiến thức chung về nhận dạng cá nhân như dấu vân tay và nhóm máu, cậu thực sự chẳng có gì cả.
Xuất phát từ tâm lý khổng tước xòe đuôi của đám con trai, Ân thiếu gia rất muốn tỏ ra thông minh và có chút năng lực trước mặt A Duệ, nhưng trong bụng lại chả có chút gì, có moi hết ra cũng không thể đề xuất bất kỳ sáng kiến hữu ích nào, cuối cùng, cậu chỉ đành hờn dỗi mà nói:
[Ừa, vậy thì tất cả đều dựa vào anh.]
Diệp Hoài Duệ đương nhiên sẽ không biết đến tâm tư "chín khúc ngoằn ngoèo mười tám khúc quanh co" của Ân Gia Mính, nghe thấy giọng nói của đối phương có chút rầu rĩ, cảm thấy tâm trạng có vẻ không được tốt, còn cho rằng cậu đang lo lắng tới vụ án, anh liền an ủi:
"Dù sao, nếu bộ hài cốt đó thực sự là Tư Đồ Anh Hùng, thi thể bị chôn vùi trong ba mươi chín năm nay lại được đào lên…"
Anh thấp giọng cười nói:
"Có phải là ý trời không đây?"
《Đại án Kim Thành》được công chiếu, căn biệt thự mà anh mua trong một phút bốc đồng, còn có sự trùng điệp thần kỳ của thời không trong căn phòng bí mật, hơn nữa, bây giờ bọn họ còn đào ra bộ hài cốt bị nghi ngờ là của tên tài xế.
Có quá nhiều sự trùng hợp ở đây, người không bao giờ tin vào Thần Phật như Diệp Hoài Duệ thậm chí còn cảm thấy, đây có lẽ là vận mệnh đến từ cõi u minh, hoặc có một thế lực bí ẩn khó lường nào đó bên ngoài vũ trụ, đang thúc đẩy anh điều tra lại vụ án này.
[Đúng vậy!]
Ân Gia Mính lập tức lấy lại năng lượng, cậu cười lớn nói:
[Hẳn là ông trời đã thấy tôi chịu đựng oan ức như vậy, mới đưa A Duệ đến giúp tôi giải oan đây mà.]
Diệp Hoài Duệ: "…"
Câu nói này khiến người ta có chút đỏ mặt, anh cũng không biết nên trả lời như thế nào.
"Khụ."
Anh hắng giọng, đột ngột chuyển chủ đề:
"Nếu bộ hài cốt đó thực sự là Tư Đồ Anh Hùng, cậu nghĩ như thế nào?"
[Nếu đúng là như vậy, thì rất nhiều chuyện đều có thể được giải thích rõ ràng.]
Ân Gia Mính gần như ngay lập tức nghĩ đến mấu chốt của vấn đề:
[Vì sao Tư Đồ Anh Hùng lại phải chết.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!