Chương 23: Xương trắng - 01

Ngày 30 tháng 7 đến ngày 1 tháng 8 là hai ngày cuối tuần và chủ nhật.

Vốn dĩ hai ngày này là ngày nghỉ ngơi của Diệp Hoài Duệ, nhưng trong đầu anh có hai thứ, vụ án bộ xương trắng và tro giấy, vụn cát trong từ điển, anh căn bản không thể nào tận hưởng ngày cuối tuần một cách nhàn nhã.

Vì vậy, khi anh thấy trời có vẻ sẽ không mưa vào ban ngày, bèn dứt khoát trở về sở Giám Định, dành thời gian để lật qua lật lại bộ hài cốt vô danh đó.

Đối với loại hành vi quá mức tự giác để tăng ca không lương như vậy, đồng chí Chương Minh Minh đương nhiên từ chối một trăm hai mươi ngàn lần.

Diệp Hoài Duệ chỉ đành phải lấy lợi ích ra để hứa hẹn, anh đồng ý sẽ bồi thường cho hắn một bữa ăn ở nhà hàng Pháp Robuchon au Dôme, hắn mới miễn cưỡng đồng ý.

Về phần Âu Dương Đình Đình, cô gái này lại cực kỳ phối hợp, không hỏi thêm bất cứ gì cả, chỉ trả lời một câu "được", ngày hôm sau vẫn đúng giờ đi tăng ca như thường.

Xương được đào lên từ dưới đất cần phải làm sạch và khử trùng trước tiên.

Nhưng trước đó cần tiến hành kiểm tra sơ bộ, như quan sát xem có chấn thương, bệnh biến hay những thay đổi bất thường khác trên xương hay không. Còn phải chụp ảnh nếu cần thiết.

Diệp Hoài Duệ phát hiện một vết đứt gãy ở mép dưới của xương sườn thứ sáu, phía bên phải của bộ hài cốt, nó gần song song với vị trí lỗ đạn trên áo, phỏng đoán là do viên đạn bắn vào cơ thể gây ra.

Ngoài ra, trên bộ hài cốt còn có một số tổn thương cũ ở xương cùng với biến đổi thoái hóa, đều được bọn họ ghi lại từng cái một.

Tiếp theo là đến bước làm sạch.

Đọc Full Tại

Thi thể này đã hoàn toàn hóa thành xương, bề mặt bộ xương rất sạch sẽ, tương đối dễ dàng để làm sạch, chỉ cần dùng chổi nhỏ quét nhẹ lớp đất bên ngoài, sau đó có thể tiến hành kiểm tra thêm.

Còn đối với một số xương nhỏ hơn như xương sọ, xương tay, chân…thì phải cho vào túi gạc trước khi vệ sinh.

(*) Túi gạc:

Bọn họ chuẩn bị một hỗn hợp dung dịch tẩy rửa gồm 5% bột giặt và Lysol, ngâm phần xương đã được làm sạch vào đó, hôm sau vớt ra, dùng bàn chải mềm rửa lại dưới vòi nước đang chảy, cuối cùng là đặt ở nơi thoáng gió, thoáng khí ở trong phòng để hong khô, thế là việc vệ sinh đã hoàn tất.

Những trình tự này không thể nào như một cú nhấp chuột nhấn vào nút tua nhanh, trước sau gì cũng phải mất ít nhất từ ​​ba đến bốn ngày, Diệp Hoài Duệ cũng tranh thủ thời gian phơi khô xương, nhờ Chương Minh Minh cùng anh đi lật qua lật lại đống tro giấy.

"Hầy, tôi nói này, đồng chí Diệp Hoài Duệ."

Nhìn thấy Diệp Hoài Duệ lấy ra một cuốn từ điển cũ, Chương Minh Minh thực sự sắp bị anh chọc cười, "Ông lấy cái mớ hỗn độn này từ đâu ra vậy?"

Diệp Hoài Duệ biết mình đương nhiên không thể tiết lộ sự thật, chỉ có thể đưa ra lý do giống như lần trước, nói là người quen cũ của Ân Gia Mính có được manh mối từ một con đường nào đó, có khả năng liên quan đến vụ cướp Kim Thành năm ấy, biết anh có hứng thú với vụ án này, bèn âm thầm nhờ anh điều tra hộ.

"ĐM, ông đang giúp người ta làm không công chắc!"

"Ông có tính phí không? Nó là bản án cũ từ ba mươi chín năm trước, cho dù có tìm được lô trang sức kia, ông cũng phải giao nộp hết! Ông nhiệt tình như vậy để làm gì!"

Chương Minh Minh luôn cảm thấy tính cách của Diệp Hoài Duệ quá hướng nội, tuy không tới mức mắc chứng sợ xã hội, nhưng rõ ràng anh thiếu đi h@m muốn giao tiếp, luôn là dáng vẻ lạnh nhạt như vậy, cho dù có điều kiện rất tốt, vẫn chỉ sợ tới 900 năm sau cũng chưa kiếm được đối tượng cho mình.

Mặc dù Diệp Hoài Duệ đã comeout với người bạn này từ rất sớm, nói rằng mình thích đàn ông. Nhưng Chương Minh Minh quen biết anh gần ba năm trời, chưa bao giờ thấy anh từng có bạn trai hay tiếp xúc thân mật, mập mờ với bất cứ ai.

Đồng chí Nhị Minh thậm chí còn cho rằng bạn tốt của mình không phải là đồng tính luyến ái, chi bằng nói là người vô tính cho rồi — dù sao, bộ dáng của anh trông giống như sẽ độc thân cho đến tận thế, dù thích nam hay thích nữ, có gì khác biệt sao?

"…"

Diệp Hoài Duệ thực sự không thể nói về mối liên hệ vượt thời không giữa anh và Ân Gia Mính, đành phải giải thích một cách mơ hồ:

"Người ủy thác có quan hệ rất tốt với tôi…"

"Tại sao tôi lại không biết ông có một người bạn tốt như vậy ở Kim Thành nhỉ?"

"Bạn nam?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!