Edit: Michellevn
Trình Khiên Bắc đương nhiên cũng chẳng phải người tốt lành gì, dù cho cô không hề biết gì về ảnh hưởng của mình đối sự phát tài của anh tại nhà họ Diệp, nhưng chỉ cần nhớ đến lúc trước anh không yêu Ninh Nhiễm mà vẫn ở bên cô ấy, rồi cả trước khi chưa chính thức chia tay đã cùng cô đi thuê phòng khách sạn, cũng đã đủ để nói rõ người này không hề có dính dáng tí nào đến quang vĩ chính ( quang vinh, vĩ đại, đứng đắn)."
Đấy là còn chưa kể đến, vì muốn được chia tài sản, anh còn mời cô đóng kịch trước mặt ông cụ Diệp.
Đương nhiên là Giang Mạn đã qua lâu rồi cái độ tuổi dùng tam quan để đánh giá người ta, mặc dù cô không tính là người ủng hộ thuyết xã hội Darwin và luật rừng, nhưng cũng hiểu trong thế giới hiện thực này, ngay thẳng lương thiện chưa bao giờ là phẩm chất cần thiết cho một người thành công.
trên thực tế, trong số người thành công mà cô đã tiếp xúc, rất ít trong số họ là người tốt đúng nghĩa của nó.
Bởi vì từ lâu đã hiểu được bản chất của xã hội, cho nên lời nhắc nhở của Hứa Thận Hành, thật sự chẳng có liên quan gì cả.
Từ trung tâm mua sắm đi ra, vẫn chưa tới sáu giờ, đã đến giờ cơm. Vốn dự tính ăn cơm cùng Mạnh Vũ, nhưng kẻ này vừa lâm trận liền bỏ trốn, đã vậy nói chuyện với Hứa Thận Hành bao nhiêu là cái loạn xị cả lên, khiến cô hết sức khó chịu, chẳng còn thèm ăn gì nữa, chỉ muốn lái xe đi loăng quăng.
Bí mật vốn dĩ không có người biết, đột nhiên lại phơi bày toàn bộ trước một người, thậm chí còn đào hết cả chân tướng đến là rành mạch, quả thật có thể khiến tâm tình người ta chẳng thể mà vui vẻ được.
Đương nhiên Giang Mạn tin tưởng Hứa Thận Hành không phải người có thể nói lung tung khắp nơi, thực ra cô cũng không phải sợ quan hệ của mình và Trình Khiên Bắc bị người khác biết được, cô chì là sợ phiền phức mà thôi.
nói cho cùng, mối quan hệ này, nếu không có gì xảy ra bất ngờ, thì sẽ nhanh chóng kết thúc. Ý định trước kia của cô chính là lặng lẽ bắt đầu, lặng lẽ kết thúc, vì vậy không mong muốn bị phơi bày cũng như bị phá đám.
Lái xe lang thang một mình ở bên ngoài đến gần mười giờ, mới dứt bỏ được phần nào đó tâm trạng phiền loạn này.
Mở cửa bước vào nhà, đưa tay bật mở công tắc bóng điện bên sau cánh cửa, rồi lại nhìn thấy một người ngồi trên ghế sô pha, cô giật mình suýt nữa thì nhảy lên.
"Đến lúc nào vậy? Mà sao đèn cũng không mở nữa?" Sau khi Giang Mạn nhìn rõ là ai, thở ra nhẹ nhõm, túi mua sắm trong tay đặt lên tủ giày ở huyền quan, buột miệng hỏi.
Ở chỗ này của cô, Trình Khiên Bắc mà qua đêm hầu hết thời gian là vào thứ sáu, thỉnh thoảng anh sẽ dậy muộn. Nếu cô có việc muốn ra ngoài, thì đợi anh cùng đi, như vậy khá là phiền phức, vì thế đưa cho anh một chìa khóa để lúc nào anh đi thì khóa trái cửa lại cho cô.
Chỉ là chìa khóa này trước đây anh chỉ sử dụng nó khi đi ra ngoài. Đêm nay là lần đầu tiên anh đến khi cô không ở nhà, không mời mà đến.
Do đó, Giang Mạn vẫn hơi ngạc nhiên khi trông thấy anh.
Quan trọng nhất là, một người to lớn sống sờ sờ ngồi trên ghế sopha mà lại chẳng có bật đèn gì hết, cũng không biết là đã ngồi bao lâu rồi nữa, nghe thấy cô vào cửa mà cũng chẳng có phản ứng động tĩnh gì cả.
Mãi đến khi cô nói chuyện, Trình Khiên Bắc mới vuốt vuốt cái trán, dường như có chút mệt mỏi:
"Cũng không lâu lắm, đúng lúc đi qua chỗ này của em, gửi tin nhắn cho em mà không thấy trả lời, nên lên trước vậy."
Giang Mạn lấy điện thoại di động ra nhìn, quả nhiên là anh có gửi tin nhắn tới, hỏi cô lúc nào về.
cô nói :
"Ở trên xe suốt, không để ý điện thoại di động."
cô vừa nói vừa đi tới, mới nhận ra trên bàn trà có một chai rượu đỏ đã mở, bên cạnh chai rượu đặt hai cái ly, rượu trong chai đã vơi đi hơn nửa, mà ly rượu thì đã cạn khô, có thể hình dung người này uống thế nào rồi.
Rượu này nhìn có hơi quen mắt, Giang Mạn nhớ ra là chai trong tủ của mình kia, cười hỏi:
"Đây là anh Văn tặng cho tôi đấy, tôi còn không nỡ uống, đã bị anh mở ra như vậy rồi?"
Trình Khiên Bắc liếc nhìn cô một cái:
"Văn Hạo tốt với em quá nhỉ!"
Giang Mạn đáp:
"Đúng vậy! anh ấy rất quan tâm tôi mà."
Trình Khiên Bắc khẽ cười lên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!