Chương 36: Tìm cách bảo vệ phường Trần

LY THỨ 36

Tác giả: Thất Bảo Tô

Biên tập: TBB

Vừa thấy người phụ nữ đứng ở cửa, một ông lão tóc bạc trong đó đứng dậy trước, chào hỏi với cô: "Tiểu Nhạc về rồi đấy à?"

Vu Tri Nhạc nhận ra ông ấy, Viên Khương Nghĩa, thầy giáo dạy tiểu học của cô. Lúc cô học lớp 10, ông ấy cũng được thăng chức làm hiệu trưởng trường tiểu học."

10 năm trước lúc cô còn đi học, thầy Viên vẫn một đầu tóc đen, không thưa thớt như bây giờ, dáng người cũng rắn chắc, đôi mắt to sáng quắc chứ không hề vẩn đục.

Giờ ông đã về hưu, nhưng người trong trấn vẫn gọi ông là thầy Viên hoặc hiệu trưởng Viên.

Vu Tri Nhạc lễ phép chào một tiếng: "Thầy Viên."

"Ừ." Ông lão cười cười đáp lại.

Ngồi bên cạnh Viên Khương Nghĩa là bố cô, cô có thể cảm nhận được ánh mắt của ông ấy bắn tới, nhưng vẫn trực tiếp bỏ qua, coi như không thấy.

Hiệu trưởng Viên trở về chỗ ngồi, trưởng trấn Từ vỗ vào chỗ trống bên cạnh, gương mặt hiền từ gọi cô ngồi xuống.

Đúng là đang đợi cô, Vu Tri Nhạc đi qua, ngồi xuống.

Một lúc sau, cô phát hiện tất cả người có quyền cùng các trưởng bối đều có mặt ở đây. Cô đều biết những người này nên không thấy sợ hãi.

Vu Tri An rập khuôn chạy về phía chị mình, bị bố Vu mắng một câu: "Nhóc con tới đây làm gì" nên chạy mất.

Đưa mắt thấy con trai trở về phòng, bố Vu mới liếc mắt nhìn Vu Tri Nhạc, trầm giọng nói: "Vẫn còn biết quay về."

Trưởng trấn Từ không hiểu, hỏi: "Tiểu Vu vừa đi đâu vậy?"

Bố Vu hừ nhẹ: "Ai biết chứ."

Nghe đoạn đối thoại này, Vu Tri Nhạc vẫn không liếc mắt nhìn bố mình, cô chỉ nhìn thẳng phía trước, mặt không biểu cảm.

Phát hiện mâu thuẫn trong nhà Vu Tri Nhạc, thầy Viên chuyển lại đề tài cũ: "Tiểu Nhạc về đúng lúc lắm, mọi người đang nhắc tới cháu đấy."

Ông giơ bao thuốc lá lên, rút một điếu đưa cho Vu Tri Nhạc.

Vu Tri Nhạc lắc đầu: "Cảm ơn, cháu không hút."

"Cai rồi à?"

"Không, không hút lúc này."

Hút thuốc là thói xấu, không có mấy người phụ nữ hút thuốc lá, Vu Tri Nhạc coi như trường hợp đặc biệt, mọi người cũng không thấy lạ.

Thầy Viên không ép buộc nữa, đặt một cây thuốc vào miệng mình, sau đó để bao thuốc lá lại chỗ cũ. Bên cạnh có người mượn lửa, ông cũng tiện châm cho người đó.

Trưởng trấn Từ nhìn Vu Tri Nhạc cùng bố cô: "Vừa rồi đã nói chuyện với bố cháu, nhưng ông ấy nói chúng ta nên tự nói với cháu, vì vậy bác sẽ nói luôn. Chúng ta bên này không quan tâm tới ý của mấy người trẻ, vẫn kiên trì không cho phá bỏ. Lí do không muốn phá bỏ nơi này thì chính chúng ta cũng không nói rõ được."

Ông lão tự giễu: "Cháu cứ coi như chúng ta là một đám già cả, không chấp nhận được việc này. Người càng lớn tuổi sẽ càng cố chấp, không đành lòng nhìn nơi này sụp xuống trước chúng ta."

"Trước Tết giám đốc Cảnh đã tới chỗ bác một chuyến, đưa tới thông báo cuối cùng." Nói tới đây, trấn trưởng buồn bã: "Cậu ấy đe dọa bác, nói năm sau không tự mình quản chuyện này nữa vì quá hao tổn tâm sức. Một là cậu ấy để chính phủ ra mặt, hai là tìm công ty phá bỏ di dời tới phụ trách, tới lúc dỡ bỏ mạnh tay mà xảy ra sự cố gì cũng đừng trách cậu ấy."

Vu Tri Nhạc: "..."

Trưởng trấn Từ chậm rãi nói tiếp: "Mọi người biết quan hệ của cháu và giám đốc Cảnh rất tốt, muốn cháu nói với cậu ấy rằng chuyện phá bỏ và di dời này không gấp được, cứ thương lượng thêm sẽ tốt hơn là quyết định qua loa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!