Chương 44: Cũng phải thử xem sao chứ

Bật máy lên, hàng loạt tin nhắn nối nhau nhảy ra trong điện thoại, Mục Tinh Dã trông thấy tài khoản ngân hàng của mình mọc thêm một dãy số 0 dài ngoẵng mà trợn mắt há hốc mồm.

Mới bay mười mấy tiếng đồng hồ, ngủ một giấc rõ ngon, sao tự dưng thức giấc lại thành tư bản rồi thế này?

Ngôn Hòa xáp lại gần ngó lướt qua màn hình điện thoại cậu, xong tỉnh bơ nói nhẹ tênh:

"À, vào tài khoản rồi đấy."

Rồi anh bắt đầu đứng dậy thu dọn đồ đạc rất thong dong tự nhiên, lấy áo khoác ra mặc vào cho Mục Tinh Dã, kéo thêm cái khăn choàng màu hồng trong balo quấn kín quanh cổ cậu.

Mục Tinh Dã được bọc gói tròn xoe, lộ ra mỗi cái đầu bông xù tóc, Ngôn Hòa giơ điện thoại lên nháy liền mấy pô chính diện mặt cậu.

"Anh làm gì đấy? Lại nữa!" Mục Tinh Dã thẽ thọt phàn nàn. Rõ ràng cái chuyện tài khoản úm ba la thừa ra một khoản tiền khổng lồ không thể nào quan trọng bằng việc Ngôn Hòa lại đăng Ảnh dìm hường phấn của cậu lên tường mạng xã hội được.

Ngôn Hòa đã sa vào cơn nghiện đăng ảnh, cũng không nhiều lắm, mỗi ngày một tấm, tất cả đều là Mục Tinh Dã, đang ăn đang ngủ, đang đi trên đường, đang cho chó mèo bồ câu ăn dọc vỉa hè, phụ kiện lúc nào cũng phải điểm xuyết tí màu hồng, kẹp tóc màu hồng, khuyên tai màu hồng hoặc áo len màu hồng, trăm lần như một, hôm nay Ngôn Hòa đã chuyển sang khăn quàng cổ màu hồng.

Quả nhiên bạn bè người quen lại ấn like rào rào, mỗi mình Ngôn Thành trào phúng đầy cục súc:

"Đảm bảo chú mày bị dở hơi nhẹ."

Về vấn đề này thì Ngôn Hòa giải thích, trai tráng chính tông đều yêu màu hồng.

Dần dà xong Mục Tinh Dã cũng mặc kệ anh luôn, cậu cũng chỉ mất có vài ngày để tiến triển từ bài xích đến thành quen rồi từ từ lại thấy đúng màu hồng đáng yêu phết đấy chứ.

Cả hai đã sang nước M du lịch được 2 tháng, giai đoạn này Ngôn Hòa tuân thủ nghiêm ngặt quy định Ngôn Niên đã đặt ra, mỗi tháng quay về một chuyến để xử lý một số tài liệu bắt buộc cần anh duyệt và kí – người đại diện pháp luật của công ty vẫn giữ nguyên, thực sự là Ngôn Thành chỉ làm thuê hộ anh, vậy nên anh vẫn phải đích thân lo liệu một phần các quyết sách và dự án lớn của công ty.

Được cái cấu trúc nền tảng của công ty đã hoàn thiện, mô hình vận hành chuyên nghiệp, cộng thêm Ngôn Thành có mặt ổn định tinh thần, nhân viên cấp dưới cũng đắc lực, vẫn vào guồng tương đối suôn sẻ bấy giờ.

Thường anh sẽ quay lại tầm 3 4 hôm, dĩ nhiên là dẫn Mục Tinh Dã theo, thậm chí làm việc ở văn phòng cũng không để cậu rời khỏi tầm mắt mình, thực hiện đúng lời thề

"Thời gian chia tách nhau dài nhất suốt phần đời còn lại không thể vượt quá 48 tiếng đồng hồ" hồi trước.

Sau đó lại vòng ngược về nước M hoặc ghé nước nào khác quanh đó chơi cho biết, đi ở tùy thích thong thả, cả hai luôn luôn kề sát bên nhau từng giây từng phút, như thể phải bù đắp lại toàn bộ khoảng trống 5 năm vừa rồi.

Dần dần Mục Tinh Dã bắt đầu cười nói đùa nghịch, tất cả đều đang tiến triển theo hướng rất tích cực. Ngôn Hòa tin, rời khỏi chốn quen thuộc tiềm ẩn quá nhiều điều kiện kích thích rồi, chắc chắn cậu sẽ khá lên được thôi.

Xe đến đón hai người, Mục Tinh Dã ngồi ở ghế sau lấy điện thoại ra, ngón tay giữ màn hình, miệng lẩm nhẩm.

"Sao lại nhiều tiền thế nhỉ, anh chuyển cho em đó à?" Gương mặt Mục Tinh Dã đầy nghi hoặc, nhìn cái dãy số 0 kia thôi cũng đủ hoa mắt rồi.

Số tiền này là điều kiện Ngôn Hòa đưa ra cho Vạn Trùng Vi, phải có lời giải thích, cũng phải đưa ra được kết quả. Ngôn Hòa chuyển Điều kiện sang con số tiền mặt, cộng thêm toàn bộ khoản vốn lưu động đứng tên mình, chuyển cùng cả vào tài khoản cho Mục Tinh Dã.

"Bồi thường của Vạn Trùng Vi đấy."

Ngôn Hòa hơi nhướng mày, không muốn lấy cớ lấp li. ếm với cậu,

"Anh đổi sang tiền mặt, với thêm một ít của anh nữa, gửi em cầm cả."

Mục Tinh Dã khá bất ngờ, lúc nghe thấy tên Vạn Trùng Vi cậu thoáng thất thần mất một giây, rồi tiếp tục nở nụ cười nhưng có phần gượng gạo.

"Tóm lại là anh vô sản rồi, sau này phải nhờ cả vào em nuôi." Kĩ năng đánh trống lảng đổi đề tài của Ngôn Hòa phải gọi là vô địch. Thoắt cái cậu đã quên béng luôn sự bứt rứt nho nhỏ kia, chuyển trọng tâm sang đến viễn cảnh cần Nuôi Ngôn Hòa.

Cậu im lặng gật đầu, cam kết rất trịnh trọng nghiêm túc:

"Được, em sẽ nuôi anh thật tử tế."

Nghe vậy Ngôn Hòa nghiêng đầu ngắm cậu, giơ tay lên véo má cậu.

"Anh Ngôn, anh làm gì đó hả!" Mục Tinh Dã cười tránh, khua khoắng hai cánh tay, miệng cũng bắt đầu lải nhải loạn lên,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!