Vân Thiển Nguyệt hơi ngẩn người.
Đạo diễn liền nói: "Bây giờ mọi người có thể chọn phòng rồi.
"Cảnh Vọng Thư dường như cũng không đợi câu trả lời của cô, anh đã cho cô đủ thời gian. Anh cầm mấy tấm hình phòng trên bàn trà lên xem, rồi lại đặt xuống."Phụ nữ trước."
Bình luận nổ tung.
"Tôi tưởng anh ấy sẽ chọn đại một phòng luôn chứ."
"Tôi tưởng anh ấy đã quên mất là còn phụ nữ ở đây.
"Từ Thanh Uyển và Lộ Giai Phối kéo Vân Thiển Nguyệt lên lầu. Biệt thự có ba tầng: tầng một là phòng khách và khu giải trí, tầng hai và ba mỗi tầng có sáu phòng, thiết kế kiểu thông tầng hình vòng tròn như trong trung tâm thương mại."Chúng ta ở cùng một tầng hết, hay nam nữ tách tầng?" Tống Hành dè dặt hỏi.
"Ở đây rộng và thoáng, nhưng vẫn đảm bảo riêng tư, tôi thấy ở cùng một tầng thì tiện chăm sóc nhau hơn.
"– Cảnh Vọng Thư mở lời, nghe như hoàn toàn vì lợi ích tập thể. Từ Thanh Uyển để ý ánh mắt anh ấy vẫn đang nhìn Vân Thiển Nguyệt. Là fan ruột của anh, cô nhớ lại hành động của Cảnh Vọng Thư lúc ở trong phòng không có camera. Khi đó anh bưng một đĩa cam đã bóc sẵn – không hợp lắm với hình tượng của anh. Một tháng trước còn có một bản tin tài chính nói anh từng có bạn gái cũ… Cô liếc nhìn Vân Thiển Nguyệt – trực giác mách bảo: đó chính là người yêu cũ của nam thần."Vậy ở tầng hai đi!
"– Từ Thanh Uyển liền phụ họa. Lộ Giai Phối không có ý kiến gì, còn hỏi Vân Thiển Nguyệt:"Cậu thấy tiện không?
"Vân Thiển Nguyệt gật đầu, rồi nhìn qua ảnh các phòng, lập tức chọn ngay căn có ban công, nhà vệ sinh riêng và tivi. Chỉ có điều, giá phòng cũng"đẹp
"không kém – 10 đồng vàng. Còn Trần Độ thì đứng nhìn phòng này, phòng kia – phòng rẻ nhất cũng 6 đồng, mà anh chỉ có đúng 10! Anh ngẩng đầu:"Đạo diễn, tôi không chọn phòng được không? Tôi có thể ngủ sofa tầng một không?"
"Ha ha ha, thiếu gia nhà giàu cuối cùng cũng có ngày này!"
"Cười c.h.ế. t mất, vì vài đồng vàng mà Trần Độ khép nép thế này!"
Đạo diễn lắc đầu, chỉ ra ngoài: "Có thể ngủ trong nhà gỗ nhỏ ở ngoài sân.
"Nhà gỗ? Mọi người tò mò kéo ra xem. Lúc đến chẳng ai để ý có nhà gỗ, nhưng nghe nói là chỗ ở miễn phí, ai cũng háo hức. Ở đảo này, làm gì cũng cần vàng, mà kiếm vàng thì khó, tiết kiệm được đồng nào hay đồng nấy! Nhà gỗ là nhà tạm, chỉ có một tầng. Cảnh Vọng Thư là người vào đầu tiên, ngồi dựa lên giường tre, ngẩng đầu nhìn trời:"Ngẩng đầu là thấy trời xanh, tối đến ngắm sao ngắm trăng, cũng lãng mạn phết."
Tống Hành bò lên cửa sổ: "Còn ngắm được cảnh bên ngoài nữa…"
Trần Độ mặt mếu: "Không có cửa, không có mái mà hai ông còn nói ra được những lời thanh cao như vậy."
"Nhưng mà tôi hết tiền rồi, đạo diễn, cho tôi xin giảm giá được không?
"Đạo diễn vẫn lắc đầu, không động lòng. Tống Hành cười:"Anh à, tụi mình ở chung đi, chia đôi vàng?"
"Ý kiến hay đấy!
"Mắt Trần Độ sáng lên. Nhưng lại bị tổ chương trình dội nước lạnh:"Không được."
Cuối cùng, "đại gia
"Vân Thiển Nguyệt chọn căn phòng có ban công. Lộ Giai Phối chọn phòng bên cạnh – không có ban công nhưng có nhà vệ sinh riêng. Từ Thanh Uyển thì ở căn kế bên – có điều hòa nhưng nhà vệ sinh hơi nhỏ, hơi bất tiện. Cô nhỏ giọng hỏi:"Tôi có thể sang phòng chị Lộ hoặc chị Thiển Nguyệt để rửa mặt được không?"
"Đương nhiên rồi." – Lộ Giai Phối vui vẻ đồng ý.
"Cứ tự nhiên nhé.
"– Vân Thiển Nguyệt cũng gật đầu. Cảnh Vọng Thư là người chọn đầu tiên, và"vô tình
"chọn đúng căn phòng sát bên phòng của Vân Thiển Nguyệt – chỉ có một cửa sổ nhỏ. Phòng đó vốn Trần Độ định chọn, nhưng lại bị anh nhanh tay chiếm mất."Anh Cảnh, nhiều vàng như anh mà lại chọn phòng này á?
"Trần Độ nghiến răng. Cảnh Vọng Thư nhẹ nhàng đáp:"Không có cách nào, phải nuôi gia đình.
"Một người độc thân lại nói phải nuôi gia đình, Trần Độ cũng tin thật. Cuối cùng, anh ta ngậm ngùi tiêu hết 8 đồng vàng để chọn một phòng sáng sủa có nhà vệ sinh. Tống Hành thì định chọn phòng xịn, nhưng cuối cùng chỉ còn lại một phòng 5 đồng vàng – nhỏ, chỉ có một cửa sổ bé, nhưng vệ sinh vẫn ổn."Cậu không chọn phòng to à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!