Chương 49: Khởi kiện anti-fan

Lời bộc bạch lần này của Vân Thiển Nguyệt, thoạt nghe như đùa giỡn, nhưng lại nghiêm túc và gây chấn động.

Cảm thấy mình sẽ c.h.ế. t sao?

Nghe qua tưởng là nói đùa, nhưng lại chất chứa nặng nề và đầy sâu sắc.

Cảnh Vọng Thư nắm c.h.ặ. t t.a. y Vân Thiển Nguyệt, vì đang livestream nên hai người nắm tay dưới bàn, nắm rồi buông, lại nắm, cuối cùng chẳng buông nổi, đành quấn chặt lấy nhau.

Buổi livestream kết thúc, nhưng các khách mời vẫn còn lưu luyến.

" Chị Tiểu Vân, nói bao lâu rồi mà vẫn chưa nói học ngành gì ở nước ngoài đó nha."

"Đúng rồi đó, cho bọn tôi mở mang tầm mắt đi.

"Trần Độ cũng nói thêm. Anh ta cũng từng du học, không phải kiểu thiếu gia ăn chơi vô dụng. Sau này vào giới giải trí, thân phận thiếu gia và có tiền lại che lấp thân phận học bá của anh ta. Vịt Bay Lạc Bầy"Anh Trần cũng là học bá mà."

Tống Hành tâng bốc.

"Lần đầu tiên tôi được gần gũi với nhiều học bá như vậy đó.

"Từ Thanh Uyển nói nhỏ. Lộ Giai Phối là học viện nghệ thuật, chuyên ngành diễn xuất, Từ Thanh Uyển và Tống Hành cũng vậy. Nhưng những trường mà Trần Độ, Cảnh Vọng Thư, Vân Thiển Nguyệt theo học thì hoàn toàn khác biệt. Tuy ngành nào cũng có điểm mạnh riêng, nhưng trong lĩnh vực chuyên môn thì họ cũng không hề kém. Vân Thiển Nguyệt ngẩng đầu:"Đạo diễn, có thể lấy giúp tôi một chiếc laptop không?"

Đạo diễn sững người — cần máy tính? Chẳng lẽ muốn xem hướng gió dư luận?

"Yên tâm, tôi chỉ muốn thể hiện chuyên môn của mình thôi.

"Cô nhận lấy máy tính, trong lúc mọi người chưa kịp chú ý, đã gõ loạt thao tác cực nhanh, gần như không ai nhìn ra được cô đã làm gì. Ngay sau đó, màn hình hiện lên hàng loạt đoạn chat, thậm chí cả các đoạn tin nhắn mua chuộc thủy quân cũng được phơi bày. Các khách mời ngây người: Cái này… hơi mạnh đó…"Chị Tiểu Vân, cái này… không phạm luật chứ?"

"Yên tâm, bảo mật danh tính rồi.

"Cô cười, sau đó đăng nhập tài khoản, gửi toàn bộ bằng chứng cho quản lý Phương Phương. Một đêm yên tĩnh, Vân Thiển Nguyệt ngủ mơ màng, Cảnh Vọng Thư ôm lấy cô từ phía sau."Xin lỗi em, Thanh Thanh… Anh không biết em lại thiếu cảm giác an toàn đến vậy. Em sẽ không chết, nếu em…

"Cảnh Vọng Thư khựng lại. Anh sẽ ở bên em. Vân Thiển Nguyệt còn mơ màng:"Em mà chết, năm năm sau anh sẽ yêu Tô Tình Nhu thôi."

Tô Tình Nhu là ai?

Thanh Thanh sao lại nói chắc chắn thế chứ?

Nhưng thấy cô đã ngủ say, Cảnh Vọng Thư vẫn nhẹ nhàng vỗ về cô, trong khi đầu óc đang nhanh chóng xoay chuyển: Mình có quen ai tên Tô Tình Nhu không nhỉ?

Trời vừa sáng, fan của Đặng Vũ Hinh lại vào mạng điểm danh như thường lệ. 

Một vài người ngáp ngắn ngáp dài tới công ty, trong đầu vẫn nghĩ: Đợt tung hô Vân Thiển Nguyệt này bao giờ mới qua đi? Tới lúc đó tụi mình lại dẫn dắt dư luận, khiến mọi người càng ghét cô ta hơn nữa.

Nhưng chưa kịp vào guồng làm việc, lãnh đạo đã dắt theo cảnh sát đến công ty.

Họ bị tạm giữ vì tội phỉ báng và đe dọa, phải đưa về đồn thẩm vấn.

Một người trong số họ thậm chí còn là học sinh cấp ba, sợ tới bật khóc tại chỗ.

"Em không làm gì mà! Chỉ nói mấy câu trên mạng thôi, sao các người tìm ra được em thật vậy?"

"Internet không phải là vùng đất ngoài vòng pháp luật."

Những người này bị dắt mũi dẫn dắt, cứ nghĩ "pháp bất trách chúng", thế là tha hồ sỉ nhục, đe dọa, mắng chửi người khác.

Không ngờ cảnh sát lại hành động nhanh đến vậy.

Tuổi còn nhỏ, chẳng nghĩ đến hậu quả, bị dọa một cái là khai hết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!