Cả đống nguyên liệu nấu ăn mà Cảnh Vọng Thư mua cũng chỉ tốn có năm đồng vàng, thế mà một suất combo cho sáu người lại ngốn tận tám đồng.
Hoàn toàn không hợp lý chút nào với phong cách "con buôn
"của anh. Anh liếc mắt nhìn Vương Diệc Nhiên:"Combo cho sáu người không đáng chút nào, với lại còn có anh Vương ở đây nữa, chắc chắn không đủ ăn đâu. Hay là để tôi nấu đi, mỗi người một đồng vàng."
Mọi người liếc nhìn nhau – không mời Vương ca ăn thì đúng là hơi không phải.
"Vậy tôi trả tiền, ăn món Cảnh ca nấu." – Lộ Giai Phối lên tiếng quyết đoán.
Đồ ăn ngoài có thể gọi thường xuyên, nhưng đồ Cảnh Vọng Thư nấu thì đâu phải lúc nào cũng ăn được?
Cơ hội như thế này không thể bỏ lỡ.
Huống hồ, đồ Cảnh Vọng Thư nấu còn ngon hơn cả đồ ngoài, mà chỉ tốn một đồng vàng – quá lời rồi.
[Có ai nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không?]
[Hình như có sự cố, họ còn chưa ăn sáng.]
[Sự cố gì cơ?]
[Không rõ nữa, livestream bắt đầu là thấy họ đang bàn chuyện bữa sáng, bảo rằng nam thần hôm nay chưa nấu ăn.]
[Nấu ăn đâu phải nghĩa vụ của nam thần.]
[Đừng cãi nữa, không phải chuyện đó đâu.]
[Tôi vừa lướt về từ Weibo, mọi người xem thông báo đi, có khách mời mới đến.]
[Liên quan đến khách mời mới à?]
Lúc này, Đặng Vũ Hinh từ trong bếp bước ra, có phần ngượng ngùng chào mọi người:
"Chào mọi người, tôi là khách mời bay mới đến."
Cô ta lại tỏ ra yếu đuối đáng thương nói:
"Cảnh ca, bếp dọn xong rồi, anh có thể dùng được rồi.
"Trên livestream tiếp tục rộ lên: [Bắt khách mời lau dọn bếp, có chuyện gì xảy ra vậy?] [Khách mời bay thường là MC mà, làm vậy có hơi thất lễ không?] Cảnh Vọng Thư liếc cô một cái, mặt không biểu cảm gật đầu:"Ừ, phần nước tương giấm và trứng tôm bị cô làm vỡ thì khỏi phải đền nữa. Mấy thứ đó tôi tốn cả đống đồng vàng mua đấy.
"Nói xong, anh quay sang nhìn Vân Thiển Nguyệt: Vịt Bay Lạc Bầy"Tiểu Vân… Hôm nay có chút sự cố, anh chưa kịp đun nước, em vào bếp với anh đi.
"Cô chưa uống nước thì liên quan gì tới vào bếp? Nhưng dường như tin tưởng anh đã trở thành phản xạ, cô"ồ" một tiếng rồi bước về phía bếp.
"Ây da, đây là chị Tiểu Vân đúng không?" – Đặng Vũ Hinh lập tức niềm nở chặn cô lại.
"Chị thấy không khỏe à? Hay để tôi vào giúp Cảnh ca nhé?"
"À?" – Vân Thiển Nguyệt còn đang ngái ngủ, nghe vậy lập tức tỉnh táo hẳn.
"Có lẽ chị Tiểu Vân chưa biết tôi. Mấy vị khách ở đây tôi đều từng hợp tác rồi, khá quen thuộc. Chị mới vào nghề, mong sau này có cơ hội hợp tác."
"Nhưng chị mới vào nghề mà đã được vào công ty giải trí Ỷ Quy rồi, thật là tốt quá."
Vân Thiển Nguyệt: "…
"Chị thật biết nói quá nhỉ? Lộ Giai Phối bước tới:"Lâu rồi không gặp Vũ Hinh, không ngờ khách mời lần này lại là cậu, lâu lắm rồi, ta nói chuyện chút chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!