Chương 35: Thì ra tiền bối Cảnh là người như vậy

Tống Hành nghe Vân Thiển Nguyệt chọn "nói thật", anh ta dừng lại một chút, rồi giả vờ huyền bí, tạo bầu không khí căng thẳng, sau đó mới lên tiếng hỏi:

"Tiểu Vân, hồi đại học cậu trượt bao nhiêu môn vậy?"

Ban đầu Vân Thiển Nguyệt cũng hồi hộp, nhưng vừa nghe câu hỏi của Tống Hành, trái tim đang đập loạn xạ của cô lập tức bình tĩnh lại.

"Chưa từng trượt môn nào.

"[Hahaha, đại học mà không trượt môn nào là thiếu sót đó!] [Câu trên là học thuyết lệch lạc gì vậy?] [Không trượt môn chứng tỏ là học giỏi mà!] [Chưa chắc nhé, giỏi hay không còn phải xem học trường nào, học lực của Vân Thiển Nguyệt có khi là trắng tinh đấy.] [Không tìm được không có nghĩa là người ta không có.] [Ai là anti đấy? Dạo này nhảy nhót dữ vậy?] [Ghen ăn tức ở quá rồi.] Tống Hành nghe câu trả lời xong thì rất hài lòng:"Tiểu Vân đúng là giỏi thật."

Vân Thiển Nguyệt gật đầu: "Đâu có đâu."

Cảnh Vọng Thư liếc mắt qua, ho hai tiếng: "Tiếp tục đi, lão Vương xào bài đi.

"[Ảnh ghen rồi.] [Anh ấy đang ăn dấm.] [Haha, nam thần lúc ghen trông đẹp trai thật.] [Vương Diệc Nhiên: Tôi ở sát vách, họ Vương.] [Đừng lạm dụng meme quá.] [Tôi cũng thấy meme này chán òm.] [Chẳng vui chút nào.] [Xin lỗi, tôi không nói nữa, mọi người đừng ném đá tôi, tôi là fan chân chính mà.] Mọi người lại chơi thêm vài lượt, thắng thua lẫn lộn. Thấy Vân Thiển Nguyệt ngáp một cái, Cảnh Vọng Thư liền nói:"Được rồi, hôm nay vất vả cả ngày rồi, nghỉ ngơi thôi."

[Là anh ấy mệt hay là "người thươngmệt?] [Dù saongười thương

"cũng không phải một mình.] [Câu này sâu xa thật.] [Nam thần nghe xong chắc muốn đánh người.] [Nam thần còn nhớ đang livestream không?] [Trời ơi, trên kia đang so tim nhỏ của tụi mình với nam thần à?] Vịt Bay Lạc Bầy [Nhiều năm làm fan Cảnh Sắc vẫn chọn"người thương

".] [Tôi là fan Cảnh Sắc, tôi chọn"người thương

".] Người quản lý Hướng Nam nhìn hướng dư luận trên mạng, gửi tin nhắn cho Cảnh Vọng Thư:"Một tin tốt và một tin xấu, anh muốn nghe cái nào trước?"

Cảnh Vọng Thư vẫn đang livestream, điện thoại lóe sáng, anh liếc nhìn rồi quay sang camera: "Chưa hết nửa tiếng à?

"Vừa dứt lời, màn hình livestream tắt ngúm. Khán giả than trời:"Cảnh Vọng Thư đẹp trai như vậy, sao lại mở miệng chứ!

"Trong tiếng cười vang của mọi người, buổi livestream kết thúc. Hướng Nam thấy Cảnh Vọng Thư không trả lời, sợ bị ông chủ tư bản độc ác sa thải, vội bổ sung tin nhắn:"Tin xấu là fan của anh sắp bay sạch.Tin tốt là… tất cả đều biến thành fan couple anh với Vân Thiển Nguyệt."

Cảnh Vọng Thư đọc tin nhắn, khóe môi không nhịn được mà cong lên, rồi bật cười.

"Ngủ sớm chút đi, ngày mai…" – Cảnh Vọng Thư liếc đầy ẩn ý về phía đạo diễn.

Lúc này mọi người mới nhận ra hôm nay thực sự rất mệt, mà ba nhiệm vụ này chắc chắn ai cũng sẽ phải trải nghiệm hết.

Vân Thiển Nguyệt thì đang tính toán, ngày mai nên đến vườn trái cây hay đi chợ tốt hơn.

Nhưng rồi cô nhận ra – không có gì khác biệt, vì cả hai đều phải thử qua…

Cô quay về phòng, uống vitamin B9 xong, rửa mặt, đứng trước cửa phòng suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng không khóa trái mà lên giường, cuộn mình trong chăn rồi ngủ thiếp đi.

Việc mang thai khiến sức lực cô giảm sút rõ rệt, giờ còn sớm mà cô đã buồn ngủ đến không chịu nổi.

Đến tối, Cảnh Vọng Thư dọn dẹp xong mới lặng lẽ sang phòng Vân Thiển Nguyệt.

Khi vào, đèn ngoài cửa vẫn sáng, trong phòng, hơi thở của Vân Thiển Nguyệt đều đặn – cô đã ngủ say.

Anh nhẹ nhàng thay đồ, rồi rón rén lên giường, ôm lấy cô từ phía sau và thiếp đi.

Dù không đặt báo thức, trời còn chưa sáng hẳn, Cảnh Vọng Thư đã tỉnh.

Anh nhẹ nhàng rời khỏi phòng, quay về phòng mình rửa mặt, rồi xuống bếp.

Lúc này bếp cũng đã được gắn camera. Vương Diệc Nhiên không nói gì nhiều, lịch sự nhưng có chút xa cách chào anh:

"Tiểu Cảnh, trứng là cậu mua à? Tôi ăn mất hai quả rồi."

Cảnh Vọng Thư nhìn số trứng ít đi, chìa tay ra: "Một xu vàng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!