Chương 28: Ngươi muốn…. Thế chỗ ta?

Cuối cùng Chu Trạch báo cảnh sát, cảnh sát tới rất nhanh, dựa theo lời khai của Chu Trạch, tiểu ca take

-out sau khi vào tiệm sách thì giống như phát điên, nói vong hồn bị hắn thiêu chết tìm hắn báo thù. Sau đó không ngừng điên cuồng đạp, nện vào vách tường, cuối cùng ngất xỉu.

Lúc từ cục cảnh sát đi ra, trời đã rạng sáng. Vụ án phóng hỏa rạp chiếu phim coi như có lối thoát, lúc trước cảnh sát không điều tra được gì rất có thể là do ý nghĩ dưới chân đèn luôn sáng, không hoài nghi người làm việc nghĩa như tiểu ca take

-out, hiện tại chưa có chứng cứ, nhưng chỉ cần cảnh sát tìm hiểu đối phương thì sẽ phát hiện chân tướng.

Về phần dư luận chuyển hướng, những quần chúng ăn dưa trên mạng, từng tặng quad tiểu ca take

-out trợn mắt há mồm không chuyện Chu trạch lo lắng, chuyện hắn có thể làm chỉ có vậy, muốn làm chỉ có vậy.

Việc của quỷ giao cho quỷ giải quyết, việc của người, giao cho cảnh sát giải quyết.

Đứng trước cửa bót cảnh sát, hít vào không khí mới mẻ, cảm thấy cả người thanh tỉnh.

Lúc thuê xe về đến tiệm sách, Chu trạch thấy tiệm mì sát vách đã mở cửa buôn bán. Hứa Thanh Lãng mặc đồ bình thường, ngồi ở cửa vừa nhặt rau vừa phơi nắng, còn hát đồng tử đùa giỡn ( ca khúc địa phương), cười thảnh thơi, tản ra hàm súc của giới thượng lưu.

Tất cả, phảng phất vẫn như trước.

Chu Trạch về tiềm, Hứa Thanh Lãng phủi tay hỏi ăn gì?

"tùy tiện, tôi muốn nước mơ chua."

Hứa Thanh Lãng gật đầu. Chu trạch ngồi xuống, ngòn tay nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn.

Chốc lát sau, hứa Thanh Lãng bưng lên bát mỳ trứng gà, nước mì trong vắt, sợi mì gói, đương nhiên điều đó không quan trọng, quan trọng là nước mơ chua quen thuộc lại xuất hiện trước mặt Chu trạch.

"làm cho tôi 1 thùng, bao nhiêu tiền" Chu trạch chỉ máy đun nước

"làm 1 thùng trước đi".

"đợi một thời gian nữa đi." Hứa Thanh Lãng ngồi trước mặt Chu Trạch, trong miệng ngậm một điếu thuốc, hắn tựa hồ rất thích tỏ ra bộ dáng lưu manh, nhưng hết lần này đến lần khác làm người ta có cảm giác

"phụ nữ hút thuốc cũng có thể xinh đẹp như vậy".

hắn không phải gái cũng không phải gay, có trách thì trách ông trời cho sai túi da.

Uống nước mơ, ăn mỳ xong, lần này Chu trạch không còn cảm giác buồn nôn mãnh liệt như trước. nhưng vẫn phải uống thêm mấy chén trà.

"nhớ Lâm Đại Ngọc sau khi ăn cơm ở Cố phủ thì gặp chuyện gì không?" Hứa Thanh Lãng vừa phun khói thuốc vừa hỏi.

Chu Trạch suy nghĩ 1 chút liền hiểu.

Khi Lâm Đại Ngọc mới vào Cố phủ, gia yến đầu tiên, sau khi ăn cơm xong hạ nhân mang trà lên, ở nhà cha lâm Đại Ngọc dạy bảo, vừa ăn xong không nên uống trà vì dễ dẫn đến khó tiêu, nhưng Cố mẫu và các tỷ muội đều uống nên nàng ta cũng uống theo.

"tôi có thể ăn no là được rồi" Chu trạch lắc đầu, lấy tình huống hiện tại của hắn, rất có thể cả đời khôngthể làm lão tham ăn nên phần tiêu hóa để sau rồi nói.

"trong nội tâm tôi có chút thấy không công bằng" Hứa Thanh Lãng đi thẳng vào vấn đề cha mẹ tôi, đirồi.

cha mẹ hứa Thanh Lãng đi từ sớm nhưng Chu trạch biết ý từ đi rồi của Hứa Thang Lãng là gì, đixuống.

"sao bỗng nhiên lại đi?"

Chu trạch hỏi vốn định nói 

"nén bi thương; nhưng nghĩ không thích hợp." bị phát hiện

"Tay cầm thuốc của Chu trạch hơi run lên. Bị phát hiện rồi? Chu trạch nhớ ông lão kia trước khi chết từng nói" tôi bị bọn họ phát hiện!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!