Chương 83: (Vô Đề)

Trong cơn tuyết lớn bay đầy trời, Đường Tiểu Bạch nghênh đón giao thừa đầu tiên kể từ khi nàng đến thế giới này.

Song trong phủ Yến Quốc công, tiệc giao thừa vẫn chỉ có ba mẫu tử mà thôi.

Đường Tử Khiêm không kịp trở về trước giao thừa, khiến cho bữa cơm đêm ba mươi của Cố thị và Đường Kiều Kiều ăn trong tâm trạng ngổn ngang, chẳng mấy ngon miệng.

"Mẫu thân, huynh trưởng giờ đang ở đâu rồi?"

Đường Kiều Kiều cất tiếng hỏi.

"Chẳng phải đã đến Tần Châu rồi sao?" Cố thị đáp.

"Nhưng đó là tin hôm qua mà! Hôm nay chẳng phải hẳn đã đến Lũng Châu rồi chứ?" Đường Kiều Kiều ngóng trông hỏi tiếp.

"Làm gì có nhanh thế? Tuyết rơi rồi, e là còn bị chặn đường ấy chứ!" Đường Tiểu Bạch vừa nhấp ngụm trà nóng ngâm kỷ tử được đặc chế trong phủ, vừa thư thái thưởng thức ca vũ của gia kỹ, mắt khẽ lim dim đầy nhàn nhã.

Nàng  bị Đường đại tiểu thư nhà  túm lấy tóc trách móc:

"Mẫu thân, người xem Tiểu Bạch kìa!"

"Nhìn muội làm gì? Muội có túm tóc ai đâu!" Đường Tiểu Bạch tức giận nói.

Đường Kiều Kiều trừng mắt với nàng:

"Chẳng lẽ muội không mong huynh trưởng sớm trở về nhà sao?"

Mong chứ! Làm sao dám nói không mong?

"Nhưng tuyết rơi thì đường bị ngăn trở cũng là chuyện thường tình mà!" Nàng nói toàn là sự thật cả!

Cố thị mỉm cười dịu dàng:

"Lúc Tử Khiêm rời nhà, Tiểu Bạch mới vừa tròn bảy tuổi, e rằng chẳng còn nhớ huynh trưởng trông ra sao nữa…" Nói đến đây, thanh âm bỗng nhỏ lại, viền mắt đỏ hoe, trong giọng chất chứa nỗi tương tư vô hạn.

Đường Tiểu Bạch cúi đầu lặng lẽ gắp thức ăn.

Tuy rằng vị đại công tử phủ Yến Quốc Công kia chinh chiến anh dũng, khiến người người kính phục, song nàng vốn chưa từng có cơ hội gần gũi, cảm tình cũng vì thế mà nhạt nhòa.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Hơn nữa, nàng nhớ trong sách từng viết rằng Đường Tử Khiêm là kẻ

"tàn độc xảo trá, như rắn độc ẩn mình trong bóng tối", nghe thôi đã thấy chẳng dễ hòa hợp gì.

Không biết hắn sẽ xuất hiện bằng cách nào đây...

Đang nghĩ ngợi, một nha hoàn từ ngoài đi vào, khẽ thưa bên tai Cố thị:

"Phu nhân, Chu tiên sinh có việc gấp xin cầu kiến—"

"Có phải ca ca về rồi không?!"

Đại tiểu thư lập tức hét lên đầy hưng phấn như phản xạ có điều kiện.

Đường Tiểu Bạch trong lòng khẽ động, cũng thấy khả năng này không nhỏ.

Thế nhưng khi Chu Tuấn đến gần, thần sắc nghiêm trọng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!