Chương 28: Trương tiểu tiên sinh có chút bản lĩnh

Học viện của  Cố gia không nằm trong Cố phủ.

Họ  mua lại một căn nhà dân ở gần đó, dùng làm nơi dạy vỡ lòng cho con cháu trong tộc, cũng nhận thêm con cái nhà thân quen, thông gia — chẳng hạn như ba huynh muội  phủ Yến Quốc công.

"Huynh trưởng ngày trước học hành có tốt không?"

Đường Tiểu Bạch thuận miệng hỏi.

"Dĩ nhiên là tốt rồi!" Đường Kiều Kiều lập tức lên tiếng, còn liếc nàng bằng ánh mắt kiểu

"huynh trưởng ta sao có thể không xuất sắc cho được".

Hề! Không ngờ tỷ tỷ lại là một fan của huynh trưởng  chính hiệu!

Cố thị bật cười hai tiếng, dịu dàng nói:

"Huynh trưởng con nghịch lắm, Tôn lão tiên sinh chỉ đánh vào tay vài cái, thế mà nó lại đốt cháy râu ông ấy. Sau đó thì không tới học nữa."

Đường Tiểu Bạch nhíu mày:

"Huynh trưởng lại như thế nữa à!" Nguy hiểm biết bao! Đúng là đứa nhỏ nghịch ngợm!

Thế thì sao?

Đường Kiều Kiều trợn mắt tức giận nói:  huynh trưởng năm ngoái còn phóng hỏa thiêu cháy lương thảo của người Đột Quyết,  cũng là luyện ra từ nhỏ đấy thôi!

"Chư vị trưởng bối nghe vậy liền phá lên cười lớn. Đường Tiểu Bạch chẳng thấy việc đó có chút liên quan nào, bĩu môi rồi lại hỏi:"Vậy còn a tỷ thì sao?

"Phu nhân Cố thị mỉm cười đáp:"Kiều Kiều càng không chịu để người bắt nạt, khi Tôn lão  tiên sinh  vừa giơ thước phạt lên thì đã bị nó đoạt mất, lão tiên sinh đuổi theo còn trượt chân ngã một cú.

"Đường Tiểu Bạch cau mày, lão nhân gia ngã một cú, cũng thật nguy hiểm."A tỷ cũng nghịch ngợm quá rồi!

"Tiểu Bạch thương xót Tôn lão tiên sinh . Lần này lão đi dứt khoát như thế, có khi cũng bởi nghe đồn Đường tiểu muội sắp nhập học chăng. Đường Kiều Kiều không phục:"Ngươi không nghịch ngợm, đến lúc bị tiên sinh đánh vào lòng bàn tay thì đừng có khóc lóc trở về!

"Đường Tiểu Bạch ngẫm nghĩ, rồi nói:"Hiện giờ đã đổi tiên sinh rồi.

"Đường Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng:"Trên đời này còn có tiên sinh nào không đánh vào lòng bàn tay sao?"

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đường Tiểu Bạch nhớ lại bóng người mình thấy bên ngoài cửa phủ  Cố gia không lâu trước.

Khi xe họ đến cửa  Cố phủ, tiểu tiên sinh họ Trương đang được nội sử dẫn đường bước ra, phong tư như gió mát trăng thanh, bước ngang qua nàng, chỉ một cái liếc mắt cũng khiến lòng người rung động.

Khi ấy nàng đã tin đến quá nửa về thân phận của người này. Gọi là phong thái danh sĩ, khí cốt xuất trần, e rằng cũng chỉ như thế thôi.

Người như thế, hẳn sẽ không phạt học trò chứ?

Huống chi—

"Ta siêng năng hiếu học như vậy, tiên sinh sao nỡ đánh vào tay ta?" Đường Tiểu Bạch đầy tự tin nói, nàng đâu phải hạng tiểu hài tử vô phép.

Mọi người chung quanh cười vang một trận, trong nhà ngập tràn không khí vui vẻ.

Đường Kiều Kiều vừa buồn cười vừa giận, liếc nàng một cái rồi quay đầu,  lo lắng hỏi:

"Trương Tiên sinh vào cung đã gần một canh giờ rồi, không biết Hoàng thượng triệu kiến vì chuyện gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!