Chương 27: Người Thích Hợp Hơn

Tiểu cô nương họ Đường khẽ rũ hàng mày non nớt, đôi mắt tròn xoe vốn đen láy trong suốt dường như phủ thêm một tầng bụi mờ, tiếng thở dài non nớt vang lên như kim đ.â. m vào tim thiếu niên, khiến hắn không nhịn được mà nói:

"Cũng không phải là không có cách…"

Ngươi có cách à?

Đôi mắt cô bé lập tức sáng rực lên.

Lý Mặc nhìn thấy liền động lòng, buột miệng hỏi:

"Nhị tiểu thư muốn đuổi Lữ Hà đi… là vì ta sao?"

Lời vừa thốt ra, mặt hắn  nóng bừng, thầm trách bản thân quá thiếu bình tĩnh. Lần trước cũng vậy, khi tiểu cô nương hỏi hắn có phải không thích Lữ Hà không, hắn cũng không kìm lòng được mà bày tỏ thái độ.

Rõ ràng Lữ Hà xuất hiện đã phá hỏng kế hoạch của hắn, nhưng hắn lẽ ra phải tự mình nghĩ đối sách, hoặc bàn bạc với mưu sĩ chứ đâu cần nói với một cô bé như vậy?

Sao ở bên cô nương này lâu quá, bản thân cũng trở nên trẻ con rồi? Nghĩ đến đây, Lý Mặc liền nghiêm mặt lại, vội đổi lời:

"Ta chỉ tiện miệng hỏi thôi—"

Không phải đâu!

Cô bé cười tươi tắn, Là vì ta đó!

Lý Mặc khựng lại, mặt càng thêm nóng.

"Là ta không thích tên Lữ Hà đó. A Tiêu, ngươi có cách gì khiến hắn không làm tiên sinh dạy ở học việ Cố gia nữa sao?" Cô bé cười híp mắt hỏi.

Mắt nàng lúc không cười thì tròn xoe, còn khi cười lại cong như vầng trăng non, bên môi còn lúm đồng tiền nhỏ, trông đáng yêu vô cùng.

Càng đáng yêu hơn chính là lời nàng vừa nói.

Rõ ràng là vì hắn, thế mà sợ hắn ngại, lại cứ nhận là do mình.

Sao lại có cô bé hiểu lòng người đến vậy? Còn đối tốt với hắn như thế…

Lý Mặc nhìn nàng một lúc, không nhịn được khẽ mỉm cười, nói:

"Học viện Cố gia không từ chối Lữ Hà, không phải là không muốn, cũng không phải là không thể, chỉ là chưa có một lý do thích hợp mà thôi—"

"Lý do thích hợp là gì?"

Đường Tiểu Bạch liền hỏi tới.

Lý Mặc không khỏi liếc nhìn nàng một cái.

Cô bé này quả là thông minh nhạy bén, lại rất biết mượn sức người khác.

Nếu không thì bọn họ sao lại nhanh chóng suy ra được âm mưu của Lữ Hà như vậy . Chỉ tiếc là dù có tìm ra, cũng vẫn chưa đủ để thay đổi tình thế.

Một đứa trẻ thì có thể làm được bao nhiêu việc?

Điều đó hắn hiểu rõ hơn ai hết.

Dù thân phận cao quý như Thái tử, cũng từng vì tuổi nhỏ mà lực bất tòng tâm.

Khi bản thân không đủ sức, thì chỉ có thể mượn thế dùng người mà thôi—

"Ví như, có một người thích hợp hơn Lữ Hà." Lý Mặc khẽ nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!