Phò mã? Phò mã Triệu Cảnh? Đường Tiểu Bạch ngẩn người.
Phò mã dẫn người vây kín Tiến Tấu trấn châu viện? Trận thế lớn vậy sao? Ta còn tưởng chỉ cần ai đó cầm thánh chỉ của hoàng đế là có thể vào khám xét rồi chứ!
Mọi người đều ngẩn người.
"Phò mã chẳng phải đã hồi hương tế tổ rồi sao? Khi nào trở về vậy? Là bệ hạ sai chàng bắt thích khách à? Bây giờ chàng đang ở đâu?" Bình Dương công chúa lập tức tan biến cơn giận, hỏi dồn như đổ đậu.
Nhưng những câu hỏi ấy sao một kẻ hầu nhỏ nhoi có thể trả lời? Gã chỉ ấp úng đáp câu cuối:
"Vừa rồi thấy phò mã vào ngõ Trường Hưng …"
Ngõ Trường Hưng … Bình Dương công chúa lặp lại, giữa mày bồn chồn không yên.
Đường Tiểu Bạch nhìn thấy, trong lòng lóe sáng, cong mắt ra vẻ ngây thơ vô tội hỏi:
"Công chúa muốn đi gặp phò mã sao?"
Bình Dương công chúa vậy mà đỏ mặt.
Đường Tiểu Bạch còn định châm thêm lửa, lại bị tỷ tỷ nhét bánh điểm tâm vào miệng: Ngậm miệng! Trong mắt mang theo cảnh cáo.
Đường Tiểu Bạch vừa nhai bánh vừa đảo mắt.
Nếu có thể, nàng thật lòng hy vọng thích khách kia mang theo lời nói dối của nàng mà chạy trốn càng xa càng tốt...
"Muội đừng ức h.i.ế. p Tiểu Bạch!" Bình Dương công chúa vậy mà lại giải cứu nàng khỏi ma trảo của đại tiểu thư, ôm vào lòng cười đầy đắc ý:
"Dù sao khách mời cũng bị Triệu Cảnh cản lại rồi, chúng ta ra ngoài xem hắn ra oai cái gì!"
...
Nói đi là đi.
Bình Dương công chúa sai người mang mấy bộ nam trang đến, cùng các tiểu thư thay đồ, rồi tháo trâm vòng, dắt ra vài con ngựa quý, oai phong lẫm liệt rời phủ công chúa.
Cảnh tượng ấy khiến Đường Tiểu Bạch tròn mắt.
Những tiểu thư lúc mặc váy dài áo ngắn trông như bị gió thổi gục, vậy mà vừa thay sang nam trang ai nấy liền cưỡi ngựa thành thục, vừa đẹp vừa ngầu.
Mà Đường đại tiểu thư kia, người đẹp nhất trong đám, khi lên ngựa cầm cương, cúi đầu vươn tay về phía nàng, khóe môi cong cong lạnh nhạt, ba phần lãnh đạm, ba phần thiếu kiên nhẫn, bốn phần hững hờ, khiến mặt nàng đỏ bừng.
"Suy nghĩ gì đấy? Mau lên!" Đường Kiều Kiều giục.
Lúc này Đường Tiểu Bạch mới hoàn hồn, nắm lấy tay tỷ tỷ. Chỉ có nàng là không biết cưỡi ngựa. May mà nàng còn nhỏ, ngồi chung với tỷ tỷ cũng không quá mất mặt.
Đường Kiều Kiều đỡ tiểu muọi ngồi vững, tiện tay véo eo nàng một cái, nghiến răng nói nhỏ:
"Lo chuyện bao đồng! Xem ta xử muội thế nào khi về phủ!"
Đường Tiểu Bạch ấm ức vặn vẹo người.
Nàng làm sao chứ? Có nói gì nhiều đâu?
Chỉ nói một câu thôi mà công chúa liền trúng kế rồi. Xem ra Bình Dương công chúa rất thật sự thích phò mã này...
Còn phò mã thì sao?
...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!