Lúc ngồi Ngụy Tùy không khác gì một đống bùn nhão, không nhìn ra cao thấp. Ai ngờ vừa đứng lên, lại khiến Đường Tiểu Bạch phải ngửa cổ nhìn theo.
Hắn chống tay ngang hông, cúi đầu nhìn nàng, ánh mắt ngạo nghễ:
"Tranh chỗ với ta? Ai không phải con cháu Quốc công phủ chứ?"
Đường Tiểu Bạch ngẩn người: "Rồi sao nữa?
"Câu hỏi ấy vốn là ý muốn giảng hòa, bàn bạc nhẹ nhàng chuyện đổi chỗ. Nhưng ai ngờ lời nàng vừa dứt, tiểu tổ tông phía sau tiến lên nửa bước, một luồng sát khí vô hình cũng theo đó bủa vây cả gian điện. Da đầu nàng lập tức căng ra. Cái... cái gì vậy? Nàng đâu định ngày đầu nhập học đã khai chiến! Bị đuổi học thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ về nhà phải quỳ xuống nhận tội với tỷ tỷ? Đường Tiểu Bạch đang xoắn xuýt giữa chuyện bị trục xuất và chuyện giữ thể diện cho phủ Yến Quốc công thì đột nhiên nghe thấy Ngụy Tùy lại"hừ" một tiếng, rồi cười khanh khách bước ra khỏi chỗ:
"Rồi ta nhường cho ngươi đó, chẳng lẽ còn đi giành ghế với tiểu nha đầu à?
"Dứt lời, hắn lượn lờ đi về phía vị trí chính giữa hàng đầu. Ngồi xuống xong, thấy Đường Tiểu Bạch vẫn ngơ ngác nhìn mình, hắn nghiêng đầu phóng ra một cái nháy mắt đầy phong lưu. Đường Tiểu Bạch bật cười thành tiếng, vội vàng bước lên trước, chắp tay hành lễ:"Đa tạ Ngụy huynh nhường chỗ!"
Ngụy Tùy toe toét: "Gọi ca ca đi, về sau có ta che chở cho nàng—
"... Đường Tiểu Bạch không gọi thật. Không có huyết thống mà đi gọi ca ca, nghe thế nào cũng thấy… hơi nũng nịu giả tạo. Dù nàng còn nhỏ, nhưng gọi kiểu ấy vẫn không mở miệng ra được. Dẫu vậy, Ngụy Tùy vẫn để lại ấn tượng không tệ, đến tận lúc tan học nàng còn kể lại với tiểu tổ tông: Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha. Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️"... trước kia không mấy khi tiếp xúc, ai ngờ hắn lại đáng yêu thế!"
"Không có chuyện gì mà tự nhiên tử tế, ắt có mưu đồ.
"– Lý Mặc lạnh lùng ngắt lời. Đường Tiểu Bạch ho khan mấy tiếng:"Ngươi đừng cảnh giác như thế, đây là thư viện, chúng ta đến học đấy."
Lý Mặc hờ hững: "Nhị tiểu thư đến học, người khác chưa chắc.
"Hắn cho Trương Ẩn và Lâm Hư Kỷ dựng nên thư viện Hỗn Thiên, dù có ý chiêu mộ nhân tài, nhưng không trông mong gặt hái gì trong hiện tại. Nhiệm vụ của thư viện lúc này là để ứng phó kế hoạch sắp tới, trong cơn cuồng phong sắp kéo đến, cố gắng giữ được một tia sinh cơ. Đám học trò lần này vào viện, thật giả lẫn lộn, thực tâm đến học e rằng chỉ có Đường nhị tiểu thư và cô nha hoàn Trừng Tử kia mà thôi. Đường Tiểu Bạch ngẫm lại lời ấy, khẽ hỏi:"Ý ngươi là... có người vào đây gây chuyện?"
Lý Mặc liếc nhìn người đang bước đến phía trước, mắt cụp xuống nói: "Tóm lại, không thể dễ dàng tin ai.
"Đường Tiểu Bạch theo ánh mắt hắn nhìn sang, tim lập tức trầm xuống một nhịp. Chỉ thấy người kia đang đi thẳng về phía nàng, ánh mắt thản nhiên nhưng lại khiến lòng người bất ổn. Nàng đành phải cắn răng bước lên đón. Còn cách năm bước, cả hai cùng dừng chân. Để tiện hoạt động, hôm nay nàng mặc nam trang đến viện, lúc này chắp tay hành lễ:"Tham kiến Tấn vương điện hạ!
"Nàng không chắc bản thân có đủ trấn định hay không, nhưng trong lòng đã bắt đầu run lên từng đợt. Tấn vương Lý Sơ, đường đường hoàng tử, lại khôngcó liên hệ gì với thư viện, lần này xuất hiện là vì cớ gì? Chẳng lẽ lại là vì A Tiêu? Lần trước hắn cũng hỏi nàng về A Tiêu, chẳng lẽ hôm nay đến để xác minh? Quả nhiên, Lý Sơ vừa mở miệng, ánh mắt liền dừng trên thiếu niên sau lưng nàng:"Đây là A Tiêu?"
Đường Tiểu Bạch chỉ đành gật đầu: "Là."
Sau đó quay đầu gọi tiểu tổ tông ra hành lễ, ánh mắt ngầm ra hiệu, mong hắn bớt kiêu ngạo một chút.
Phải giữ bình tĩnh!
May mà tiểu tổ tông vẫn rất xuất sắc, lúc tiến lên hành lễ thần sắc còn trấn định hơn tưởng tượng của nàng.
Lý Sơ hai tay chắp sau lưng, ánh mắt sâu như đáy hồ, lặng lẽ nhìn thiếu niên trước mặt.
Từ lâu đã nghe nói bên cạnh Đường nhị tiểu thư có một tiểu thiếu niên dung mạo tuyệt mỹ, hôm nay là lần đầu gặp mặt.
Quả nhiên là tuyệt sắc.
Mắt đẹp như vẽ, môi mỏng, khuôn mặt ẩn sau mặt nạ trắng mịn như ngọc thượng hạng, thậm chí còn vượt qua cả nữ tử thông thường.
"Bao nhiêu tuổi?
"Lý Sơ nhàn nhạt hỏi. Đường Tiểu Bạch lập tức chen vào đáp:"Hắn đã mười bốn rồi!"
Chỉ còn ba tháng nữa là tròn mười bốn, cũng xem như không sai biệt lắm!
Tuy không rõ Lý Sơ đã phát hiện điều gì, nhưng nếu có thể khiến người khác không liên tưởng đến Tần Thiên, nàng đương nhiên phải tận lực mà làm!
Lý Mặc không kìm được liếc nàng một cái, trong lòng thầm cảm thấy ấm áp.
Nhị tiểu thư lại đang che chở cho thân phận hắn…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!