Chương 12: (Vô Đề)

Việc liên quan đến Thái tử ở phường Vĩnh Phúc rốt cuộc cũng đã lộ ra, manh mối về thích khách cơ bản được làm sáng tỏ.

"Phàm là nhà thường dân gặp phải thích khách, tất sẽ báo quan. Huống hồ nơi ấy toàn là phủ đệ quý nhân, lẽ nào không gây nên kinh động lớn? Thế nhưng lần này thích khách lại hành động âm thầm, e là có liên hệ đến Thái tử,  tạm thời bị đè ép xuống.

Chiều qua, Thường Vương vào phủ Thái tử, hẳn cũng vì chuyện này.

"– Cố Lăng trầm giọng nói. Chu Tuấn cũng gật đầu đồng ý:"Hôm qua huyện lệnh huyện Vạn Niên là Triệu đại nhân có ghé phủ ta nhắc đến chuyện này, cũng ngầm ám chỉ có liên quan đến phường Vĩnh Phúc .Đã có liên quan đến vị kia, thì chúng ta không tiện can dự.

"Phu nhân Cố Thị im lặng lắng nghe từ đầu đến lúc này mới dịu dàng cất lời."Nhưng lúc này mọi chuyện đã nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta rồi.

"– Chu Tuấn thở dài. Cố Lăng động sắc mặt:"Hôm qua Triệu đại nhân đến cũng vì việc này?Hử? Chẳng phải hắn đến xin lỗi sao?

"Đường Kiều Kiều hơi cau mày, tỏ vẻ không vui. Chu Tuấn mỉm cười, nói:"Thích khách hôm ấy từ Vĩnh Phúc  thoát thân, chạy đến phủ Yến Quốc công thì mất dấu. Mà tiến tấu viện Trấn Châu lại cách phủ Yến Quốc công chẳng bao xa, người trong cung há có thể không lưu tâm?

Đến nay tin Thái tử gặp thích khách vẫn còn bị áp chế đấy!"

Thường Vương ở Trấn Châu xưa nay giao hảo thân mật với Huệ Chiêu hoàng đế, sau khi Huệ Chiêu băng hà, quan hệ giữa Trấn Châu và kinh thành cũng trở nên căng thẳng.

Lần này thích khách lại có liên quan đến cả Vĩnh Phúc  lẫn tiến tấu viện Trấn Châu, ai nghe qua cũng liền nghĩ tới Quân Vương Thường Sơn.

Vậy thì người của Thường Vương lặng lẽ dò xét phủ Thái tử, rốt cuộc là vì cớ gì?

Ám sát?

Hay cứu viện?

Tiểu Thái tử đã bệnh tật nhiều năm, hoàng đế sao có thể để xảy ra biến cố?

Vậy thì——

"Chuyện ấy thì can hệ gì đến ta?" – Đường Tiểu Bạch hỏi.

Cớ gì đại sự như thế lại rơi xuống đầu nàng? Chu Tuấn vừa định mở miệng——

"Phu nhân! Chu tiên sinh!" – Gia nhân vội vàng chạy vào gọi lớn,

"Có nội thị truyền chỉ, triệu nhị tiểu thư nhập cung!"

...

Xe ngựa phi nhanh, chở nhị tiểu thư  phủ Yến Quốc công, năm nay vừa tròn chín tuổi, tiến về cấm cung.

Cố Lăng lập tức lên ngựa, quay đầu trấn an phu nhân  Cố Thị:

"A tỷ chớ lo, ta sẽ đến cửa cung chờ Tiểu Bạch."

Phu nhân gật đầu.

Đợi Cố Lăng rời đi, bà  đứng đó hồi lâu, mới khẽ nói: Vào thôi…

Vào nội đường ngồi xuống, Đường Kiều Kiều nói:

"A nương đừng lo, Tiểu Bạch không phải lần đầu vào cung, trước kia muội ấy—" Nàng bỗng nghẹn lời, không hiểu vì sao, lại chẳng nhớ nổi chuyện muội muội vào cung khi xưa.

"Trước kia vào cung đều là có chúng ta đi cùng, lần này lại chỉ có một mình nó…" – Phu nhân  Cố Thị  cất lời, giọng tuy bình thản, nhưng vẫn không giấu được vài phần lo lắng.

Không chỉ là chuyện một mình hay hai người.

Nội thị phụng chỉ, miệng nói là

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!