Chương 11: Thái tử không ở Đông Cung

Lần này người đến là cữu cữu của Đường Tiểu Bạch, Cố Lăng.

Cố Lăng tuổi vừa ngoài hai mươi, mày như núi xanh, mắt tựa nước biếc, nụ cười nơi khóe môi dịu dàng như mưa xuân có vài phần giống vị mỹ nhân yếu đuối Cố thị.

Vừa thấy Đường Tiểu Bạch, Cố Lăng liền dịu dàng giải thích lý do những ngày qua không xuất hiện:

"Hôm đó cữu cữu có chút việc, khi nghe tin chạy đến thì con đã nghỉ ngơi rồi, nên không tiện vào thăm. Sau đó lại phụng lệnh ngoại tổ mẫu con cháu điều tra hành tung thích khách hôm ấy, nên mới chưa đến thăm con được. Tiểu Bạch có giận không?"

Đường Tiểu Bạch lắc đầu, nhanh nhạy nắm lấy trọng điểm:

"Vậy cữu cữu tra ra được gì chưa?"

Cố Lăng hơi ngẩn người, sau đó bật cười:

"Tiểu Bạch nhà ta đúng là thông minh!"

Đường Tiểu Bạch  đặt quả quýt trong tay xuống, ngồi ngay ngắn, vểnh tai chuẩn bị lắng nghe.

Lúc này, Cố thị quay đầu nhìn nàng mỉm cười dịu dàng, ân cần nói:

"Tiểu Bạch không cần ngồi đây cùng chúng ta, con xuống chơi đi."

Đường Tiểu Bạch:!!!

Lúc trước nàng không muốn nghe thì cứ bắt nàng ngồi nghe, bây giờ nàng muốn nghe thì lại đuổi nàng đi?

"Nhị tiểu thư không thể đi," người lên tiếng là Chu tiên sinh, giữa mày mang chút nặng nề,

"Nếu Cố thiếu gia định nói về chuyện thích khách, thì việc này có liên quan khá nhiều đến Nhị tiểu thư."

Tim Đường Tiểu Bạch khẽ thắt lại.

Vậy là chuyện lớn sắp ập xuống đầu nàng thật rồi?

...

Gia nhân lui xuống, trong nội đường chỉ còn lại Cố Thị. tỉ muội Đường Tiểu Bạch, Cố Lăng và Chu Tuấn, tổng cộng năm người.

"Ở Tuyên Dương lý có chùa Tịnh Vực, Bình Khang lý, An Hưng lý đều phát hiện có vết máu—" Cố Lăng vừa mở miệng liền lặp lại câu nói hôm qua của Triệu  huyện lệnh 

"Nếu theo tuyến đường này thì hướng đi của thích khách đã khá rõ ràng."

Cố thị trầm ngâm chốc lát, sắc mặt khẽ biến: Ý ngươi là...

Đường Tiểu Bạch đợi mãi cũng không thấy bà nói tiếp.

Nhìn Cố Lăng gật đầu, Chu Tuấn cụp mắt, Đường Kiều Kiều như đang suy nghĩ, lại chỉ còn mình nàng là chưa hiểu gì.

"Nếu không thì tại sao đã ba ngày rồi mà trong kinh vẫn chẳng có động tĩnh gì? Tên thích khách đó bị thương mà, nhà ai chứa thích khách bị thương lại cứ im lặng không nói? Huống hồ là—" Cố Lăng đột nhiên hạ giọng,

"Chiều hôm qua, Thường vương đã tới nơi đó..." Nói đến đây thì dừng lại.

Đến đâu? Đường Tiểu Bạch không nhịn được nữa. Rõ ràng chuyện này có liên quan đến nàng, sao không nói rõ luôn cho rồi?

Chu Tuấn mỉm cười, nói: "Nhị tiểu thư còn nhỏ, chưa quen thuộc vị trí các phường trong kinh, chùa Tịnh Vực ở phía bắc phủ Yến Quốc công chúng ta, Bình Khang lý nằm phía bắc chùa Tịnh Vực, còn An Hưng lý thì ở đông bắc Bình Khang lý.

Theo hướng này mà tiếp tục đi về phía bắc rồi rẽ đông, sẽ đến góc đông bắc kinh thành—phường Vĩnh Phúc.Phường Vĩnh Phúc  có gì?

"Đường Tiểu Bạch hỏi dồn."Cái này mà cũng không biết?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!