Chương 42: (Vô Đề)

Đêm muộn hôm đó vị ca ca bí ẩn đã đến tìm Tử Lâm nhưng so với mọi hôm, lần này huynh ấy đến sớm hơn một chút.

Tử Lâm vô cùng vui mừng.

Lâu lắm rồi cậu mới được gặp vị ca ca kia.

"Tâm trạng hôm nay của huynh không ổn lắm. Huynh sao thế?"

Đệ nhìn ra sao? Hắn rất ngạc nhiên.

Hắn cứ nghĩ bản thân luôn đeo mặt nạ thì chắc che giấu cảm xúc phải tốt lắm.

"Chúng ta quen biết lâu như vậy chẳng lẽ đệ còn không nhìn ra huynh có tâm sự sao. Hơn nữa, lần này hình như còn liên quan đến đệ."

"Sao lại liên quan đến đệ được?"

"Vậy cái dáng vẻ nhìn đệ muốn nói gì đó lại thôi của huynh thì nên giải thích thế nào đây? Huynh có điều gì muốn nói với đệ mà phải do dự như thế?"

Hắn nhìn Tử Lâm không khỏi kinh ngạc.

Hắn không nghĩ cậu nhóc mới mười lăm tuổi này lại tinh tế như thế.

Quả đúng là hắn có chuyện muốn nói với Tử Lâm nhưng nghĩ mãi chẳng biết nên nói thế nào.

Bây giờ Tử Lâm nhìn ra rồi hắn lại càng lúng túng không biết phải nói gì.

Tử Lâm nhìn người đó một chút rồi bất chợt nói:

"Đệ nghe nói Tinh Húc ca đã trở về. Lần này chắc đệ tới thăm huynh ấy được đúng không?"

Dường như được khai thông thế bế tắc, hắn lập tức gật đầu, nói:

"Đúng vậy. Tâm trạng thái tử không được tốt. Chuyện đi vừa rồi đã xảy ra khá nhiều chuyện. Đệ đến sẽ khiến điện hạ giải toả tâm lý rất nhiều."

"Huynh quả nhiên là đang muốn nhờ đệ chuyện này. Có phải ca ca của đệ đã gặp phải chuyện gì khó giải quyết lắm đúng không?"

Hắn còn đang định nói tiếp thì bỗng sững lại.

Hắn nhìn chăm chăm Tử Lâm, kinh ngạc hỏi với vẻ ấp úng:

"Tử Lâm, đệ… Có phải đệ…?"

Tử Lâm nắm lấy tay người kia, mỉm cười nói:

"Không phải huynh khen đệ thông minh hay sao. Bây giờ đệ mới đoán ra được thân phận của huynh thì đã là khá chậm rồi. Kim Yến ca ca, giờ thì huynh có thể thoải mái nói chuyện rõ ràng với đệ được chưa?"

Chiếc mặt nạ dần được tháo xuống.

Gương mặt Kim Yến vẫn chưa hết kinh ngạc nhìn Tử Lâm.

Hắn bắt đầu không biết nên mở miệng xưng hô thế nào.

Trước kia có thể lợi dụng việc Tử Lâm không nhận ra hắn để xưng huynh gọi đệ, nhưng bây giờ bị phát hiện ra rồi, hắn chỉ là ảnh vệ còn Tử Lâm lại là hoàng tử, làm sao có thể gọi như trước được.

Lục hoàng…

"Nếu huynh định theo quy củ mà gọi đệ thì không cần nói thêm gì nữa. Đệ không muốn nghe."

Kim Yến ngẩn người trong chốc lát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!