Sử Hồng vẫn còn nhớ trong những cuốn sách hắn đã đọc về lịch sử của thế giới này thì Thần Quốc được xem là một trong Thập Đại cường quốc của đại lục.
Dĩ nhiên ở Thần Quốc cũng tồn tại một vị thuật sĩ.
Dù sao bây giờ với mối quan hệ hiện tại của hắn và Tinh Húc, hắn không tiện để hỏi y chuyện phép thuật liên quan đến thời không.
Vậy thì chi bằng tìm hiểu mọi thứ từ người này.
"Ta nghe nói ở Thần Quốc có thuật sĩ. Huynh đã gặp người đó bao giờ chưa?"
Khúc Phong gật đầu đáp:
"Gặp rồi. Ta còn quen khá thân với y nữa kia. Nhưng mà ngươi hỏi làm gì?"
"Ngươi có quen thân với người đó à? Thế thì hay quá. Ngươi có thể giới thiệu cho ta gặp y không? Ta có vài câu muốn thỉnh giáo y."
"Vĩnh Hy quốc cũng có thuật sĩ, sao phải đi thỉnh giáo thuật sĩ bên ta? Ta nghe nói thuật sĩ của các ngươi cũng tức là thái tử điện hạ vô cùng thân thiện, luôn nhiệt tình giúp đỡ người dân mà."
"Ta...! Ta lỡ đắc tội với điện hạ, không dám gặp người lần nữa."
Vậy sao? Khúc Phong sờ cằm nhìn người đối diện, ánh mắt đầy vẻ hiếu kì.
"Được thôi. Để ta viết một bức thư gửi về Thần Quốc cho thuật sĩ của bọn ta hỏi giúp ngươi. Nhưng ta không chắc y có muốn gặp ngươi hay không."
"Không sao. Chỉ cần ngươi chịu giới thiệu cho ta là được rồi."
Sử Hồng bắt đầu cảm thấy ý tưởng của mình hơi điên rồ, có chút hối hận nhưng đã đâm lao rồi thì phải theo lao thôi.
Hắn hiện tại rất muốn trở về.
Hắn không muốn tiếp tục ở lại thế giới này nữa.
"Ngày đầu đến đây có thể làm quen được với ngươi ta rất vui. Nhà ngươi ở đâu? Lúc nào đó ta sẽ đến tìm ngươi chơi?"
À, cái đó... Sử Hồng hơi lúng túng.
"Không cần đâu. Ta hay ra ngoài thành dạo chơi lắm, muốn tìm ta không khó."
"Vậy được. Không khí ở kinh thành các ngươi ta rất thích. Nhất định sẽ có dịp gặp lại."
Sử Hồng đứng dậy, thi lễ nói:
"Hôm nay cảm ơn các hạ đã khoản đãi. Bây giờ ta còn có việc, ta về trước. Hẹn khi khác gặp lại."
"Được. Hẹn khi khác gặp lại."
Đợi Sử Hồng rời đi, có một người mặc y phục màu nâu sậm tiến đến phía sau Khúc Phong gọi nhỏ: Chủ tử.
"Tìm hiểu cho ta xem tên này là ai."
Vâng.
Khúc Phong nhìn theo y mỉm cười.
Một nam nhân dễ thương cũng rất mạnh mẽ, đúng gu của hắn.....***...
Đã ba ngày nay Tinh Húc tự nhốt mình trong phòng, từ chối thượng triều cũng như gặp mặt bất kì ai.
Ngày hôm đó ở nhà Trần Trung, hắn đã bị y mắng một trận té tát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!