Chương 18: (Vô Đề)

Bọn sát thủ thấy mục tiêu đã nhảy xuống biển cũng không chịu buông tha, tiếp tục cho người xuống dưới truy tìm.

Kim Yến và Cảnh Điền vừa lúc đuổi tới vội vàng tìm cách cản lại.

Một ảnh vệ khác đã đi cầu cạnh một vị hoàng tử khác ở một địa phương khác cách đó không xa: nhị hoàng tử Đường Minh Thành.

Minh Thành tuy có sự cạnh tranh rất lớn đối với Tinh Húc nhưng y cũng thừa hiểu sự có mặt của thuật sĩ trong một quốc gia có tầm quan trọng đến thế nào.

Y chỉ muốn cạnh tranh, chưa bao giờ muốn lấy mạng Tinh Húc cả.

Cho nên khi nghe tin Tinh Húc gặp chuyện, Minh Thành không ngần ngại chạy tới giải cứu.

Lúc này Tinh Húc và Sử Hồng đang ngồi hong khô y phục trong một cái động nhỏ.

Nghĩ lại lúc nhảy từ vách đá xuống biển Sử Hồng lại nhìn Tinh Húc đầy căm phẫn.

Hắn rơi từ độ cao gần tám mươi mét xuống mặt biển liền lập tức bị chìm sâu xuống, xém chút tưởng chết đuối rồi.

Ngay lúc hắn bắt đầu rơi vào trạng thái mất ý thức thì Tinh Húc kịp thời kéo hắn lên và đưa vào bờ.

Bọn họ tìm được một cái động nhỏ gần đấy và vào đó nghỉ ngơi.

Cả người hắn ướt nhẹp, vừa đói lại vừa lạnh.

Tinh Húc kiếm ít lá khô và củi về nhóm lửa sưởi ấm cho cả hai.

Hắn không giận Tinh Húc khiến cả hai rơi vào tình trạng khốn đốn này vì dù sao cũng không phải ý muốn của y.

Hắn là giận y không nói trước đã tự ý kéo hắn xuống biển.

Hắn không biết bơi, xém chút là chết rồi.

Vẫn còn giận à? Tinh Húc vừa nhóm lửa vừa hỏi dò.

Sử Hồng quay mặt đi không buồn nhìn hắn.

Không thèm.

"Không giận thì tốt. Nếu ngươi nổi giận thì không khác gì tiểu hài tử cả. Buồn cười lắm."

Sử Hồng nghiến răng.

Tên khốn này không chọc điên hắn được một ngày thì không chịu được à?

"Nơi này mặt nước rất sâu, không dễ bắt được cá. Ngươi chịu khó nhịn một chút, lát nữa ta ra ngoài nhất định sẽ kiếm được chút đồ ăn nào đó."

Sử Hồng ngẩn người nhìn Tinh Húc.

Khó khăn lắm mới thấy được y nói một câu tử tế như thế.

Tinh Húc là thuật sĩ, nếu dùng phép thuật hắn tin chắc y sẽ dễ dàng làm được mọi thứ mình muốn, nhưng...

"Đường Tinh Húc, có phải mỗi lần ngươi thi pháp đều sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của ngươi không?"

Đang nhóm lửa Tinh Húc bỗng dừng tay lại, gương mặt hơi sửng sốt nhưng chỉ sau một lúc hắn quay lại dáng vẻ trầm tĩnh bình thường, nói:

"Ngươi không cần bận tâm đến những gì Kim Yến nói. Đó là chuyện của ta."

Sử Hồng khẽ nhíu mày.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!