Thiên Ân đã bị hạn hán nặng suốt hai tháng, không có lấy một giọt mưa, đồng ruộng thì khô cạn, nước sông gần như cạn kiệt.
Việc thái tử đến Thiên Ân là hoàn toàn bí mật không được thông báo trước.
Chiếc xe ngựa chỉ dừng trước cổng thành rồi tất cả đi vào bên trong.
Trước khi vào thành Tinh Húc yêu cầu tất cả mọi người thay y phục thường dân đã chuẩn bị từ trước, đặc biệt là Tình Húc còn thay đổi cả diện mạo, rồi mới từng tốp từng tốp thay nhau vào cổng thành.
Khi bọn họ vào thành đâu đâu cũng thấy dân chúng nổi loạn đòi thái tử đến giải cứu cho dân Thiên Ân.
Sử Hồng nhìn mà hết hồn.
Nhìn các cách người dân gào thét gọi tên thái tử tuyệt vọng Sử Hồng mới sâu sắc cảm nhận được ở thế giới này bọn họ tôn thờ thuật sĩ như một vị thần vậy.
Kể cũng phải, bọn họ có pháp lực thông thiên kia mà.
"Còn đứng đó làm gì? Mau đi thôi."
Tinh Húc lạnh mặt nói rồi bỏ đi về phía trước.
Sử Hồng không khỏi ngạc nhiên đồng thời cũng cảm thấy rất tức giận.
Dân tình gào thét gọi tên y, có thể gọi là đang cầu cứu y vậy mà y dửng dưng như không.
Lạnh lùng đến mức như thế thì không thể gọi là con người được.
Hắn tức giận chạy lên nắm lấy cánh tay áo Tinh Húc níu lại.
Ngươi đi đâu đấy?
"Ngươi nghĩ ta đến đây để làm gì? Bỏ tay ra!"
"Ta không bỏ. Ngươi có phép thuật. Ngươi rõ ràng có thể ngay lập tức cho mưa để cứu họ. Vậy mà ngươi đi đâu đấy?"
"Không mưa mấy ngày nữa cũng không chết được."
Tinh Húc giằng tay ra lại tiếp tục bước đi, bỏ qua tất cả những lời kêu gào của dân chúng.
Sử Hồng thực sự nhịn không nổi.
Hắn vẫn nghe nhiều người nói thái tử tính tình lạnh lùng.
Cái này không chỉ là lạnh lùng mà là vô tâm.
Hắn chạy theo thấy càng ngày Tinh Húc đi càng xa, rồi khỏi ngôi làng mà nhân dân đang kêu gào đó.
Sử Hồng vội lao lên chặn đường.
"Tránh ra! Ngươi đang cản trở chuyện của ta."
"Nói cho ta biết ngươi định làm gì? Phải thế nào thì ngươi mới tạo mưa được?"
"Bây giờ chưa cần thiết. Ta có việc quan trọng hơn phải làm."
"Bây giờ mà ngươi còn nói là chưa phải lúc? Từ lúc đến đây ngươi đã thấy bao nhiêu người nằm trên đường chờ chết chưa? Ngươi đã thấy đồng ruộng khô cằn, giếng nước cạn kiệt. Giờ tất cả chỉ cần một trận mưa của ngươi mà thôi."
"Bọn họ còn gào được thì chưa chết ngay được đâu. Tránh qua một bên đi!"
Sử Hồng tức giận vung nắm đấm muốn thụi cho tên khốn đó một quả ngay vào giữa mặt thì Tinh Húc chặn được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!