Khúc Dạ vui vẻ nói chuyện với các học sinh cho đến khi ra đến cổng trường.
Anh rất ngạc nhiên khi thấy chiếc xe của Lộ Sinh Nguyên đậu bên phía đối diện.
Hẹn hò với nhau ba năm, hiếm có lắm anh mới thấy Lộ Sinh Nguyên chủ động lái xe đến tìm mình.
Đa phần đều là sau khi tan làm anh tự lái xe đến quán bar để tìm.
Bọn họ hẹn hò với nhau ba năm nhưng lại không hề sống cùng nhau.
Do tính chất công việc cũng như số lượng máy móc khổng lồ nên Lộ Sinh Nguyên sống luôn tại căn hầm đó và không có ý định chuyển đi.
Khúc Dạ cũng tôn trọng quyết định của anh.
Một ngày bình thường của hai người họ sẽ là Khúc Dạ sau giờ làm đến tầng hầm quán bar tìm Lộ Sinh Nguyên rồi ở lại qua đêm.
Sáng hôm sau trở về nhà mình chuẩn bị đi làm.
Cuối tuần anh sẽ ở lại đó nguyên ngày.
Sinh hoạt như thế nên rất ít người biết Khúc Dạ có người yêu.
Cho dù anh vẫn luôn đeo nhẫn ở ngón áp út nhưng lại không có mấy ai tin, chỉ nghĩ là anh muốn sống độc thân nên cố tình làm thế.
Có vài lần Lộ Sinh Nguyên cũng về nhà Khúc Dạ ở qua đêm nhưng cũng chỉ ở một ngày rồi lại quay về.
Cuộc sống ba năm hẹn hò của anh chỉ đơn giản như thế.
Không cưới hỏi cũng chẳng công bố rộng rãi cho mọi người xung quanh biết.
Sử Hồng nhiều lần hỏi anh sao lại chấp nhận một cuộc sống như thế? Chẳng lẽ hai người không hề tính chuyện lâu dài.
Lúc đó anh đã cười và đáp anh đã từng này tuổi không quan tâm đến cưới xin cho lắm, sống thoải mái là được.
Nhưng nói thì nói vậy, nhìn những người bạn cùng quanh của mình có vợ có chồng êm ấm hạnh phúc làm sao không khỏi chạnh lòng.
Dù vậy anh vẫn luôn làm ra vẻ không có gì.
Anh không muốn Lộ Sinh Nguyên phải bận tâm.
"Hôm nay có chuyện gì mà anh lại chủ động đến trường đón em thế?" Khúc Dạ vừa leo lên xe đã quay qua hỏi.
Ừm. Cứ đi rồi biết.
Khúc Dạ mỉm cười không hỏi nữa.
Chẳng mấy khi Lộ Sinh Nguyên tỏ ra bí mật như thế.
Lộ Sinh Nguyên lái xe ra ngoại thành, rẽ vào một khu đất trống, ở đó có một căn biệt thự lớn.
Nhìn nó khá giống một biệt thự cổ xây từ cách đây mấy chục năm trước.
Khúc Dạ nhìn nó cảm giác khá quen mắt.
Hình như anh từng thấy nó trên báo.
Anh không hiểu tại sao Lộ Sinh Nguyên lại đưa anh đến đây.
Đến tận lúc xe dừng trước cổng rồi anh vẫn cảm thấy mông lung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!