Chương 141: (Vô Đề)

Lúc Tinh Húc nằm trong phòng mổ, Trần Giai Di cũng đến.

Cô nàng đứng bên ngoài nghe đến chuyện người mà mình thích bị chấn thương não, sau khi tỉnh dậy còn có thể trở thành người thực vật đã sợ hãi bỏ chạy.

Thích thì thích thật nhưng cô nàng không muốn dành cả đời chăm sóc cho một người đã nằm liệt giường.

Cho dù anh có thể may mắn không trở thành một người thực vật thì với những người bị bệnh về não thì tỷ lệ bình phục như một người bình thường vẫn rất khó.

Huống chi cô nàng thích Tinh Húc bởi sự giỏi giang bá đạo hơn người của anh.

Bởi vậy cái ngày mà Tinh Húc xuất hiện trong một bữa tiệc từ thiện, vẫn vẻ ngoài xuất chúng, vẫn khí tức thu hút người khác như vậy cô đã rất kinh ngạc.

Cô không ngờ anh có thể hồi phục tốt trong một thời gian ngắn như thế.

Cô định đến tiếp cận anh, nói với anh lời xin lỗi thì lại nhìn thấy chiếc nhẫn bằng vàng tinh xảo nằm trên ngón áp út trên bàn tay trái của anh, cô đứng hình.

Anh đã đính ước rồi.

Là kẻ nào vậy? Kẻ nào may mắn được sở hữu anh ấy?

"Cô nàng nào may mắn lọt vào mắt xanh của đại thiếu gia Đường gia vậy?" Không chỉ có cô, rất nhiều người đều thắc mắc chuyện đó.

"Chúng tôi sắp làm đám cưới rồi. Đến lúc đó mọi người sẽ biết thôi." Tinh Húc đã hạnh phúc mà trả lời như thế.

"Vậy thì chúc mừng cậu. Nhớ gửi thiệp mời sớm cho chúng tôi nhé."

Nghe như vậy Trần Giai Di tuyệt vọng hoàn toàn, lẳng lặng bỏ đi.

Lộ Sinh Nguyên dạo này khá là bận rộn.

Anh vừa nhận được một công việc IT trong một công ty chi nhánh của Tập đoàn Lục thị nên khá bận.

Công việc này là anh nhận lời giúp Tinh Thần làm tay trong cho chủ tịch Lục Tân Kỳ.

Dù sao anh cũng đang cần một công việc ổn định nên có thể nói là một công đôi việc.

Thời gian còn lại của anh là dành cho việc hẹn hò.

Tuy rất không muốn thừa nhận nhưng anh cảm thấy hẹn hò với Khúc Dạ cũng không tệ.

Tên nhóc đó rất biết chăm sóc cho anh, chiều anh hết mực.

Còn khoản kia… kĩ thuật của cậu ta khá tốt, làm… cũng thích mặc dù sau đó rất mệt.

Nói chung anh cảm thấy nằm dưới cũng không tệ.

Lâu nay anh chỉ có một mình, bây giờ lúc nào bên cạnh cũng có thêm một người quan tâm mình, chăm sóc mình.

Anh không thể nói rõ cảm giác của mình nhưng có một điều anh có thể chắc chắn: anh thích Khúc Dạ, càng ngày càng thích.

Tinh Thần hiện tại đã học xong kiến thức chuyên môn, đang trong giai đoạn thực tập.

Cậu đã nộp đơn xin vào thực tập tại một chi nhánh công ty khác của Lục thị, công việc là lập trình viên.

Vĩ Kỳ biết Tinh Thần xin việc ở đó cũng kiếm cớ thường xuyên đến chi nhánh công ty giám sát chỉ đạo khiến nhân viên bên đó khóc không ra nước mắt.

Lục Vĩ Kỳ bình thường ở công ty vô cùng lạnh lùng, nghiêm khắc, chỉ khi ở bên Tinh Thần tính cách mới trở nên dịu dàng, ôn hoà như trước kia.

Nhưng gương mặt đó lại chỉ có mình Tinh Thần được thấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!